Đến sân gas, nơi đó cả nhóm cần đi gặp đang đợi để đến căn biệt thự của Fuyuumi.
Ngồi trên chiếc xe màu đen, nhìn qua khung cảnh ngoài đường. Tâm hồn nhưtĩnh lặng hẳn đi, dù là ngày chủ nhật nhưng khu phố nhà của Asahina đềuyên tĩnh đến thế. Có thể lòng người quá bạc, hay quá vô tâm? VÀ cũng cóthể, thời gian công việc đã khiến họ quên đi những cuộc nói chuyện rônrả như ở quên nhà.
Meyami lại bất giác nhớ về những đồng lúaxanh mượt ở nhà nội, những con suối cùng ánh hoàn hôn. Ánh bình minh đội đầu chào buổi sang sau ngọn núi xanh. Những chú chim nhỏ, những connai, ngay cả những đàn cá cũng được nhìn thấy thường xuyên. Khu rừngxanh và những kí ức tuổi thơ cô và chị Chi, cùng Papa RIntarou, với ôngbà. Và những cái ngoắc véo trên má đến ửng hồng không thì rêm rớm máutrên khuôn mặt. Rồi cái ôm của bà, và tấm lưng gầy của ông cõng hai chịem đi chơi. Đi dạo khắp khu vườn, và còn đi khoe với mọi ngừoi rằng ôngcó hai đứa cháu gái rất xinh xắn và ngoan ngoãn.
Nhưng bây giờ... cô muốn níu giữ nó ở lại cũng đã quá muộn rồi!
” Mimi... Em làm sao vậy?!”
Chiếc xe trắng dừng lại bên vệ đường, Hikaru quay sang nhìn cô. Meyami chỉliếc sang không nói gì, lắc đầu mỉm cười. CHứng tỏ cô ổn. Nhưng ngượclại, anh đứng dậy rời ghế ra sau mình, mở hộp xe, lấy chai nước rồi đemđến ngồi sát bên cạnh cô.
” Uống đi, anh thấy sắc mặt em không tốt!”
Đúng là sắc mặt của cô không nhạt đi rất nhiều, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567461/quyen-1-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.