“Meyami mối quan hệ giữ cậu và tộc trưởng Akito nhu thế nào thế?”
“ Bạn bè từ nhỏ”
“Thanh mai trúc mã sao?”
“ Không phải”
Tohru đã rất nhiều lần hỏi như thế về cô khi đi chung trên khuôn viên trường. Nhưng lần nào cũng thủy chung cầm thêm sách, hay quyển vở để học bàn.Nên những câu trả lời khá ngắn gọn, với lại lực chú tâm vào câu hỏi cũng chẳng nhiều. Akito là Bột Vẽ, điều này đủ sốc cho cô, mà biết nguyênnhân chính là do câu nói từ nhỏ phát ra từ miệng Meyami.
“ Mộtcon người đều có số phận của đời mình, không cần thoát ra, chỉ cần cậulàm tốt chức vị theo sở thích của mình là được. Như những màu sắc cửacầu vồng, hay như bụi cổ bên kia chẳng hạn. Bạn thấy rất nhạt nhẽo, vàcứng nhắc khi nó mãi được sắp xếp theo một thứ tự hoàn chỉnh. Vậy thìlàm nó xáo trộn lại đi, làm cho nó thoải mái hơn. Làm cho nó bắt mắthơn. Như chiếc áo chỉ đơn độc một màu trắng trên người cậu, cho thêmchút màu đỏ của quả gất, dù bẩn nhưng lại rất xinh đẹp”
Đó là lúc cô dạy cậu chơi với đất đây. Không ngờ cậu bé nhớ mà thay đổi thành một con người hoàn toàn khác trong truyện. Và lúc đó cô cũng không biếtrằng, chức vị của cậu ta là tộc trưởng kế nhiệm. Chỉ nói đúng về cuộcđời mình chạy ra sao và kết thúc ra sao vào hai kiếp trước. Tất nhiên đó là những câu truyện trẻ con, và người giả thành kể cho cô nghe là bànội.
Mấy ngày này cũng đã khá yên lặng rồi, công việc học tậpcũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567430/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.