Buuổi sang, gió hơi nhẹ nhưng từng đợt thôi qua như muốn cắt vào da thịt người. 
Meyami đứng bên cửa sổ nhìn cây hoa anh  đào trên sân trơ trội lá, còn ướt đậm một chút tuyết đầu mùa. Âm thầm thở dài, thế là qua rồi. Tuyết đầu mùa rơi trong đêm, cô đã bỏ lỡ nó. (Người Nhật thường quan niệm khi người gặp tuyết đầu mùa sẽ may mắn trong năm sau. Mỗi thất bại trong năm đều bị tuyết xóa đi) 
“ Mimi em nghĩ gì đấy?” 
Từ phía sau vang lên lời nói, là Louis. Anh đứng cạnh cô khi nào nhỉ? Cô không cảm giác được. Louis là người anh thứ  tám trong gia đình. Anh làm nghề tạo mẫu tóc, anh khá nổi tiếng trong ngành, các mẫu tóc bắt mắt nhất trong giới đều nhờ anh làm. Ngay cả Fuutan cũng làm qua, anh cũng là người luôn tạo mẫu tóc cho cô, nhưng thời gian gặp mặt rất hiếm. Vì khi lên sân khấu, Meyami rất ít khi đổi kiểu tóc màu mè, hay uốn xoăn. Cô ý kiến với chị Lily giữ nguyên mẫu hình kiểu tóc của cô. Vì chính cô thích nó, mà cũng phải nó đã theo cô đến gần ba kiếp người rồi còn gì. 
“ Anh! Anh không xuống ăn sang với mọi người ạ?” 
“Ừm. còn em? Bỏ bữa sang sao?” 
Meyami không nói chỉ cười. Thật cô định bỏ bữa sang thật huống hồ chuẩn bị cô đến nhà tộc Sohma. Louis nhìn cô không nói gì, lại nhìn ra cửa sổ, thở dài 
“ Em bỏ lỡ mất mùa hoa anh đào đúng không?” 
“Dạ?!” 
Quay người nhìn anh, cô không hiểu ý anh ám chị gì nhưng rồi vẫn gật đầu: “Vâng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-trang-trong-mua/1567420/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.