Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Tướng công, chàng đang viết cái gì đấy?" Nhìn Nhạc Mặc viết một hồi lâu, Bảo Nhi thật sự nhịn không được nữa.
"Bảo Nhi, tới đây, tướng công giúp chép sách cho người ta, như vậy có thể kiếm tiền mua rất nhiều đồ ăn cho Bảo Nhi á." Nói xong liền kéo Bảo Nhi đến trong ngực, Bảo Nhi nhìn từng trang giấy đầy chữ viết xinh đẹp, đây hoàn toàn là gáo vàng múc nước giếng bùn.
"Bảo Nhi, đợi chút nữa muốn ăn cái gì?" Nhạc Mặc không chú ý đến vẻ mặt của Bảo Nhi lắm, buông bút xuống, xếp lại xấp sách bản thảo đã hong khô xong đến một nơi.
"Ta muốn ăn sủi cảo!" Kể từ khi tới đây, đã lâu rồi chưa được ăn, trước kia bà nội thích nhất là gói sủi cảo cho nàng ăn, lúc tâm tình xuống thấp sẽ trôi qua trong nháy mắt, nàng muốn sống thật tốt, bất kể là ở đâu!
Nhạc Mặc dẫn theo Bảo Nhi tìm chung quanh Trà viên một phen cũng không tìm được cây tề thái, kết quả là hai người dự định lên núi.
Mới vừa đầu hạ, thời tiết không có nóng như vậy, trong núi vẫn lạnh giá. Rất nhiều hoa không biết tên đang đua nhau khoe sắc. Bảo Nhi nhìn thấy thích hái xuống nhét vào cái sọt phía sau Nhạc Mặc, còn chưa bắt đầu đào thức ăn, ngược lại đào được một sọt hoa.
Ồ? Hoa lài? Vội vàng chạy tới, ưmh, thật thơm! Ha ha, có biện pháp kiếm tiền rồi!
"Bảo Nhi, phát hiện cái gì mà cao hứng như thế?" Nhạc Mặc ngồi xổm thân xuống."Tướng công, chàng nói chúng ta mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/216534/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.