Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Bảo Nhi, nàng vừa nói cái gì?" Nhạc Mặc có chút mụ mị.
"Tướng công, ta mệt rồi, ta muốn ngủ." Bảo Nhi ra vẻ lười biếng, vừa ngáp, vừa ôm cánh tay Nhạc Mặc.
Không đúng, mới vừa rồi Bảo Nhi nói khác, Nhạc Mặc chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn ra vẻ không biết cái gì, Nhạc Mặc bắt đầu hoài nghi có phải mình nghe nhầm rồi hay không, day day huyệt thái dương, ôm Bảo Nhi nằm xuống.
Ngày từng ngày trôi qua, mỗi ngày nếu không phải là đi theo Nhạc Mặc hái trà, thì là đi tìm Hà Hoa chơi. Từ lần đó về sau Lưu thị yên tĩnh không ít, cũng không ở không đi gây sự nữa. Chỉ là tiệc vui chóng tàn.
Lưu thị lại mang thai, Nhạc bà tử mở cờ trong bụng. Cũng không để cho Lưu thị làm việc, chỉ ở nhà dưỡng thai. Cái này có thể là bởi vì Nhạc bà tử bù đắp tiếc nuối việc lúc trước mình chỉ sinh được có hai đứa con trai, hiện tại đại tức phụ có tiền đồ, lại mang thai.
Lưu thị cũng mở cờ trong bụng, được nước ở trước mặt Bảo Nhi."Ôi cha, ta nói thẩm nó, ngươi nói ngươi và tiểu thúc cũng đã thành gia hơn một năm, bụng thế nào lại chưa có động tĩnh gì hết vậy?" Ngay trước mặt một đám phụ nhân, một chút đường sống Lưu thị cũng không để lại cho Bảo Nhi.
Cổ đại đề ra thất xuất chi điều, nhưng không phải chỉ có một điều không con này nhé. Bảo Nhi vốn chỉ đi ngang qua bờ sông, không ngờ cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/216532/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.