Thôn ở trong vùng núi, sương mù lượng lờ quanh năm, trong thôn đại đa số hộ dân đều dựa vào trồng trà mà sống, kèm thêm chút hạt thóc lúa vân vân. Cũng may vị trí thôn cách chợ không xa lắm, bình thường đều tự mình mang trà nhà mình đi bán, đổi lại chút vật phẩm cần thiết trong cuộc sống trở về.
Quả Quả rất nhanh tiếp nhận thân phận mới của mình, Bảo Nhi, theo họ Nhạc của Nhạc Mặc, Nhạc Bảo. Nghe ngóng rõ ràng tất cả mọi việc, Bảo Nhi mới biết được Nhạc Mặc cưng chiều mình đến bao nhiêu, cưng chìu một người ngốc đến người người hâm mộ, người người ghen tỵ.
Hiện tại Bảo Nhi cũng không rõ lắm, Nhạc Mặc xem nàng là tức phụ hay là đang nuôi khuê nữ? Nhạc Mặc lớn hơn Bảo Nhi mười tuổi, Bảo Nhi cũng mới mười lăm tuổi. Bảo Nhi nhìn thế nào cũng cảm thấy không xứng với Nhạc Mặc á, đúng là dung mạo dễ nhìn hơn người bình thường một chút, da thịt trắng nõn, ánh mắt trong veo như nước, lỗ mũi cao, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, có chút nẩy nở mới có thể càng đẹp mắt hơn một chút, là một mỹ nhân bại hoại.
Tức phụ của Nhạc Đông là người thôn lân cận, họ Lưu, gọi là Lưu Thúy Hoa, bộ dạng rất khỏe mạnh, rất có năng lực, Nhạc lão bà tử rất thích, Nhạc Đông chính là một nông dân trồng trà trung thực, rất thật thà, bộ dạng rất giống Nhạc Trương thị, Bảo Nhi cảm thấy bộ dạng Nhạc Mặc hẳn là giống cha hắn nhiều hơn, bởi vì da hắn trắng, ngũ quan tinh xảo, vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/216524/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.