Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn Lê Quý Đôn
Vốn Bảo Nhi tưởng rằng buổi trưa Nhạc Mặc không về kịp, nên đã đến nhà Hà Hoa thật sớm, đi theo thẩm thẩm học thêu hoa một hồi lâu.
"Thẩm thẩm, thẩm thật lợi hại! Tú công này của thẩm, thật đúng là lợi hại, không trách được Hà Hoa có thể thêu khăn tốt như vậy!" Bảo Nhi cầm áo gối đã thêu xong kia, không ngừng hâm mộ.
"Ha ha, lúc tuổi còn trẻ còn tạm được, hiện tại đã già rồi, tay thô." Nhìn chằm chằm uyên ương thêu xong kia, cảm thấy mắt có chút chát, chớp chớp mắt, "Hai con chơi đi, ta vào vườn hái chút rau cải, để lại buổi trưa nấu canh."
"Dạ, " Bảo Nhi và Hà Hoa cùng nhau lên tiếng.
"Tẩu tử, Bảo Nhi có ở đây không?"
"Ơ, lão Nhị đã về rồi, Bảo Nhi ở trong sân đấy!" Nương Hà Hoa cười đáp.
"Bảo Nhi" , nhìn thấy bóng dáng đã sớm khắc sâu vào trong lòng kia, nóng nảy trong lòng mới thật sự bình tĩnh lại.
"Tướng công, tại sao chàng trở về sớm vậy." Vừa đáp lại, vừa vẫy tay chào từ biệt Hà Hoa.
"Ăn điểm tâm chưa?" Nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia, tất cả phiền nhiễu tan thành mây khói.
"Ta thì ăn rồi, nhưng chàng nhất định chưa ăn. Phải không?" Nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên chất vấn.
"Ha ha, phu nhân thật thông minh! Vi phu bội phục!" Nói xong ôm quyền. Bộ dạng nghiêm túc kia, đã chọc cho Bảo Nhi cười vui vẻ.
"Ta và Tiểu Đậu Tử chia ra một cái, giữ lại cho chàng một cái. Hiện tại hẵn còn nóng hổi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/1159180/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.