Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn Lê Quý Đôn
"Tỷ gấp cái gì, không phải ta ở đây sao!" Bảo Nhi khinh bỉ, nhìn nữ nhân kia một cái. Không nhìn nàng nữa, đếm cái bình, ghi lại số lượng.
Hồi lâu không nghe động tĩnh, vừa quay đầu, thì thấy mỗ nữ đang dựa vào thân cây chảy nước miếng. Nhìn theo phương hướng đó, tướng công nhà nàng đang kiểm tra Mã Lam Căn tìm được kia.
Đập một cái tát lên trên cái đầu kia, "Thu lại cái vẻ mặt háo sắc của tỷ đi, đó là nam nhân của ta!"
Mỗ nữ lau nước miếng, há hốc miệng, "Tướng công của muội à!" Thu hồi ánh mắt, "Thỏ không ăn cỏ gần hang, nếu là nam nhân của muội, ta sẽ không muốn."
"Tỷ nghĩ cũng đừng nghĩ!" Đắc ý đá lông nheo với nàng ấy.
"Thôi đi, " nhịn không được lại liếc một cái, thật đúng là không ngờ á, một cái thôn nhỏ như vậy có thể có người anh tuấn như vậy, quá phí của trời.
"Tỷ theo phía sau ta làm gì, tới đây giúp một tay á." Bảo Nhi liếc Lý Tuyết Diên một cái.
"Không phải có người làm rồi đó sao, ta đến sẽ làm loạn thêm. Muội xem, ta mang đến cho muội hai đại phu, bọn họ là đại phu tọa đường (ngồi tại chỗ khám) của Hồi Xuân Đường đấy, ta tốn rất nhiều sức đó! Còn nữa, còn mang theo chút thuốc thường dùng cho muội nè." Chỉ vào cái rương mới vừa chuyển xuống dưới, cho Bảo Nhi xem như hiến vật quý.
"Ừ, không tệ, xem ra đầu không có gỉ sét."
"Nè, muội có ý gì hả, Nhạc Đại Bảo! Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/1159168/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.