Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Không nhìn, ôm cái rổ nhỏ của mình sải bước đi, để lại mỹ nam kia âm thầm bi thương.
"Bảo Nhi, đang chơi trò gì vậy?" Nhạc Mặc chỉ đành phải bước nhanh đuổi theo, săn sóc nhận lấy cái rổ của cô bé con.
Bảo Nhi ngừng lại, nhìn gương mặt tuấn tú tràn đầy vô tội kia, cơn tức vùn vụt tăng lên. Quay đầu, tiếp tục đi, ta không nổi giận, lòng ta rộng lớn, không thể gào thét như oán phụ, rất tổn hại hình tượng.
Nhạc Mặc bưng cơm lên bàn, Bảo Nhi cứ thế ăn. Tức giận thì tức giận, cơm vẫn phải ăn, nếu không sáng sớm ngày mai nhất định sẽ bị đói tỉnh, không ngủ được.
Nhạc Mặc vô lực, hoàn toàn đoán không ra tính tình của nàng, nói tức giận, nàng không quát cũng không la, ăn cơm cũng bình thường, chỉ lạnh nhạt đối với hắn.
Sau khi cơm nước xong, Nhạc Mặc dọn dẹp bát đũa, Bảo Nhi ôm rổ nhỏ bắt đầu suy nghĩ về những thứ vải vóc kia."Bảo Nhi, quá muộn rồi, ngày mai rồi làm được không?" Nhạc Mặc ngồi vào bên cạnh Bảo Nhi.
Không nhúc nhích, "Bảo Nhi, đèn dầu hại mắt, ngủ sớm một chút được không?", vẫn không có phản ứng như cũ.
"Bảo Nhi, ngày mai tướng công muốn trả quần áo lại, nàng muốn đi cùng không?", Bảo Nhi thâm ý nhìn Nhạc Mặc một cái, vẫn không đáp như cũ.
Nhạc Mặc trực tiếp vung tay áo, tắt đèn."Nhạc Mặc!"
Rốt cuộc thì có phản ứng, Nhạc Mặc trực tiếp cầm cái rổ trên giường để xuống dưới giường, ôm cô bé tinh ranh vào trong ngực.
"Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/1159146/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.