Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Bảo Nhi, tại sao cau mày?" Nhạc Mặc thật sự không thể nhìn bé con có một chút phiền não, chỉ hy vọng nàng có thể mỗi ngày đều thật vui vẻ.
Bảo Nhi đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể chống phân huỷ, tương nấm là đồ sử dụng lâu, kỳ hạn sử dụng của nó ít nhất mười ngày nửa tháng, nếu không dùng không hết không phải sẽ hư à. Hơn nữa hiện tại nhiệt độ cũng không ngừng tăng lên, thức ăn dễ hư hơn.
"Tướng công, có thứ gì có thể làm cho thức ăn không dễ bị hư không?" Nhạc Mặc kiến thức rộng như vậy, thế nào quên vụ này.
"Vậy thì để đồ vào trong đồ đựng băng, cũng chỉ có quan lại quyền quý mới dùng, nhà người bình thường chỉ có thể treo vào trong giếng nước." Nhạc Mặc đáp.
"Đồ đựng băng là cái gì?" Chẳng lẽ là tủ lạnh cổ đại?
"Chính là một cái hộp, chung quanh để khối băng, ở giữa để thức ăn." Nhạc Mặc nhìn đôi mắt đầy tò mò của Bảo Nhi đáp.
Ôi trời, thật đúng là tủ lạnh nhỏ á."Vậy tướng công, quán rượu trên trấn có đồ đựng băng không?" Bảo Nhi hỏi tới.
"Cũng chỉ có tửu lâu Minh Hương mới có, nó là tửu lâu lớn nhất trấn, bọn họ có hầm băng riêng." Nhạc Mặc nói.
Oh, như vậy suy ra, cũng chỉ có thể bán cho tửu lâu Minh Hương sao, cứ như vậy thì không thể bán giá cao rồi. Trước tiên cứ thử một lần đi, nếu giá cả không hợp lý thì trực tiếp bán nấm khô là được.
Cái khác không biết làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-tieu-phu-dien-vien/1159142/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.