*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
-Khiêm~~~~~
Tuyết Nhi ngồi trong lòng Gia Khiêm nũng nịu
-Hửm?sao vậy bảo bối?
Gia Khiêm đang xem tài liệu nghe Tuyết Nhi gọi liền vứt chúng sang 1 bên dịu dàng hôn lên trán cô
-Anh có nhớ hôm nay là ngày gì không
Tuyết Nhi vòng tay ôm Gia Khiêm ngước lên nhìn anh, ánh mắt long lanh chờ đợi câu trả lời của anh
-Hôm nay?....anh không nhớ
Gia Khiêm suy nghĩ 1 hồi lâu rồi trả lời
-Anh...thật sự không nhớ sao?
Tuyết Nhi có chút không tin nên hỏi lại
-Thật anh không nhớ..mà hôm nay là ngày gì?
Gia Khiêm ngây ngô trả lời
-Ngày gì thì anh tự nhớ đi,hứm...
Tuyết Nhi tức giận bỏ về phòng
-Bảo bối...haizz...
Gia Khiêm vò đầu bức tóc rồi gọi điện thoại cho Gia Khương
-Em nghe anh hai
-Đẩy nhanh tiến độ lên
Không chờ Gia Khương trả lời Gia Khiêm cúp máy luôn
Thật ra không phải Gia Khiêm không nhớ mà chỉ là muốn tạo bất ngờ cho Tuyết Nhi nên mới như vậy ai ngờ cô lại giận kiểu này thì khó lòng mà dỗ dành nên đành đẩy nhanh tiến độ lên thôi
Tối đến
-Bảo bối em đi cùng anh đi mà
Gia Khiêm đang ra sức thuyết phục Tuyết Nhi đi cùng mình đến nơi mà anh đã chuẩn bị mọi thứ đâu ra đó
-Không đi
Tuyết Nhi cương quyết không đi
-Đi Đi mà nha~~...bảo bối~~~
Gia Khiêm làm mặt dễ thương dụ dỗ Tuyết Nhi đồng ý
-Anh....anh....thôi...thôi....làm...làm...cái...cái...vẻ...vẻ...mặt...đó...đi
Tuyết Nhi cố gắn để kìm lòng trước khuôn mặt yêu nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-sung-bao-boi-cua-ong-trum-mafia/1514553/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.