" Tiểu Thuần, lát nữa ngươi dẫn ta đi tham quan nơi này một vòng đi, có lẽ ta sẽ nhớ ra gì đó". Lục Vi đôi lúc cũng bội phục khả năng diễn xuất của mình.
"Vâng, thưa tiểu thư. Nhưng trước hết người phải ăn gì đã".Tiểu Thuần nghe vậy thì rất mừng. Nếu tiểu thư nhớ ra được tất cả, chẳng phải nàng sẽ là người có công lớn nhất a~
"Ta là con duy nhất của phụ thân và mẫu thân à?" Lục Vi nhớ ra mình chưa hỏi điều này.
"Không, thiếu gia Lục Diệp Phong Lãnh là nhị ca ca của người.Còn thiếu gia Lục Diệp Hạo Thiên là người được lão gia nhận nuôi."
À,thì ra nàng còn có hai ca ca a~. Từ nhỏ nàng đã mơ ước có được một người anh yêu thương, chiều chuộng em gái rồi!!!
"Hai người đó đối với ta thế nào?"Lục Vi vấn.
"Hai thiếu gia đều đối rất tốt với người. Nhất là Lục Diệp Hạo Thiên."Tiểu Thuần nhanh nhảu đáp nhưng sực nhớ ra gì đó, vội bụm miệng lại.
"Sao vậy? Có gì không ổn à?" Lục Vi ngạc nhiên hỏi. Nếu nói Lục Vân Hạo Thiên, chẳng phải là người được Lục Diệp Uyển Khanh nhận nuôi hay sao, chẳng lẽ thân chủ của cô và anh ta có gì mờ ám.
"Chắc tiểu thư cũng quên rồi..." Tiểu Thuần ghé sát lại tai Lục Vi, thì thầm. "Hạo Thiên ca ca rất yêu người!"
Quả nhiên đoán không sai, thì ra là Hạo Thiên ca ca đem lòng yêu tiểu muội của mình. Bây giờ, nàng đang trong thân xác này, biết làm thế nào a~
" Vậy trước đó...thái độ của ta như thế nào". Lục Vi hồi hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vuong-phi/11188/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.