Lúc này, Cao Lôi Hoa buồn bực lắm! Bây giờ hắn suy yếu đến nỗi ngay cả ném hòn đá nhỏ cũng không đủ sức..
Cú ném cũng chính xác, trên cơ bản là có thể ném trúng quả dừa, nhưng khí lực quá yếu, căn bản không thể ném rụng!
“Ta XXOO!” Cao Lôi Hoa phẫn nộ đi tới cạnh gốc dừa, hung hăng đá một cước!
Bịch bịch bịch! Dừa trên cây rụng xuống như mưa.
Cái này, Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt, vừa rồi mình như thằng ngốc ném đá nửa ngày vì cái gì hả!
Nhưng dù sao đã đạt được mục đích, Cao Lôi Hoa cũng chẳng để tâm, sung sướng ôm lấy một quả dừa , cầm dao găm nhằm trái dừa mà chọc.
Mùi vị quả dừa rất ngon, trong veo ngon miệng, làm Cao Lôi Hoa rất hài lòng.
Tâm tính con người rất kỳ quặc! Có lúc con người giống như vực sâu không đáy không thể nào hài lòng nhưng đôi khi có chút chuyện nhỏ lại có thể bỏ qua. Gặm quả dừa ngon miệng này làm Cao Lôi Hoa cảm thấy đặc biệt thỏa mãn! Hèn gì có người nói nông phụ sơn tuyền (nông dân miền núi) có chút ruộng là có thể thỏa mãn rồi!
Cùi dừa bên trong ăn rất ngon, thật thơm ngọt. Lúc này Cao Lôi Hoa lại đột nhiên hâm mộ những người răng vẩu, hắn thấy nếu cũng có một hàm răng vẩu lớn thì bây giờ có thể gặm cùi dừa nhiều hơn. Ít nhất không cần vất vả như bây giờ, ngươi nói răng vẩu vừa to vừa dài nhìn rất khó coi? Vứt, bây giờ Cao Lôi thầm nghĩ sống sót, sống sót cho tốt, ai quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/173740/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.