- Gi? Nơi này còn có đứa ngu nữa à?
Lão Cao nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn Cửu U trên vai mình.
- Ừ, đúng thật. nơi này còn một đứa nữa.
- Ặc.
Cầu Cầu đảo cặp mắt trắng dã- hừ hai tiếng không thèm nhắc lại.
Mặt khác. hai lão ma thú Miêu Trâu ở dưới thì cười đầy khoái trá - cầm lây viên gạch vừa chạy vừa nhảy lên choi choi như điên. Cả hai đều không biết cái viên gạch này là hàng giả.
- Lân này vân phải cảm ơn lửa địa ngực của Cầu Cầu nhà mình ha! Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu trên vai. nếu không có lửa địa ngục lúc Cầu Cầu biến thành chó ngao địa ngục ba đầu thì đâu dễ mà làm ra viên gạch này.
Bọn chúng nào biết được, viên gạch thật sự vẫn năm trong nhẫn không gian của hắn chứ. Hè hè! Lão Cao tự sướng cho sự thông minh của mình.
- Chúng ta trở về đã- sau đó tìm chỗ nào vắng vẻ thả cái thằng này! Cao Lôi Hoa khiêng Cửu U trên vai. nói.
-ừ.
Cầu Cầu gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Cao Lôi Hoa liền thò tay lấy một viên gạch, Sau đó nhét vào trong tay của Cửu U.
Chìm trong hôn mê, Cửu U khẽ cựa, bàn tay nhanh chóng siết chặt viên gạch không chịu
buông ra.
Cao Lôi Hoa khiêng Cừu U bay trên trời tìm kiếm. Nhưng bay trên trời cả buổi mà vẫn không thấy chỗ nào Vắng về. để thà.
Mà cũng không biết vì cái gì. Cao Lôi Hoa lại không muốn thả Cửu U một cách tùy tiện
được.
Nhớ lại khi xưa, Cửu U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621893/quyen-2-chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.