- Ba, lời của lão dong binh kia thì tên đó đúng là tên phong xà đã chạy trốn.
Sau khi đi ra khỏi nhà trọ, Saga nói.
- Đó chính là phong xà.
Cao Lôi Hoa gật đầu nói:
- Không nghĩ phong xà lại chạy về hướng đó. Chậc, có lẽ cũng do vận khí của chúng ta. Lần này sẽ không cho nó chạy thoát nữa.
- Đi thôi các con! Hết giờ nghỉ rồi!
Cao Lôi Hoa cười nói.
Cầu Cầu bay lên không trung rồi biến thành Tứ Dực Ngân Phi Long thật lớn.
Mọi người trong Dong binh trấn đều hét lến, còn bốn người vẫn bình thản nhảy lên lưng Cầu Cầu.
- Cầu Cầu, dùng toàn lực phi hành.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Cầu Cầu:
- Lần này không thể để cho phong xà chạy thoát.
- Rống!!
Cảm thấy được ý tứ của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu rống lớn một tiếng rồi phóng đi cật lực… …
Theo chỉ dẫn của Cao Lôi Hoa, Cầu Cầu cứ bay thẳng về phía trước.
Cuối cùng, bọn họ đã tới được “ một trong mười cấm địa” – ác ma chiểu trạch.
- Ách, ba ơi, nơi này là ác ma chiểu trạch?
Saga kinh ngạc nhiền mặt đất bạt ngàn. Tuy rằng chưa bao giờ đến đây, nhưng địa phương này là một trong “Thập đại cấm địa”, mọi người trên đại lục cũng phải có kiến thức nhất định về những đại phương này. Mỗi trường học cũng phải giảng giải kỹ về điều này. Thân là học sinh của học viện Ma võ thánh Peter , Saga liếc mắt cũng có thể nhận ra đây là ác ma triểu trạch. Thiên đường của ác thú, nơi có vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621871/quyen-2-chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.