Cao Lôi Hoa ôm Mộng Ti bước vào thông đạo Già La.
Sinh Mệnh mẫu thần lẳng lặng đứng trên miệng giếng nhìn bóng hình Cao Lôi Hoa khuất dần trong thông đạo.
- Mẫu thần.
Ở một bên, Quang Minh thần s nhẹ nhàng nói :
- Hắn đã đi rồi, chúng ta trở về đi .
- Đợi tí đã !
Sinh Mệnh mẫu thần thở dài.
- Cứ để ta nhìn thêm một lúc nữa.
- Vâng .
Quang Minh thần s lên tiếng, in lặng đứng cạnh mẹ mình.
Lúc này Cao Lôi Hoa ôm Mộng Ti dùng tốc độ nhanh nhất để xuyên qua không gian thông đạo.
Đúng như lời Quang Minh thần s nói, việc hẳn chỉ là chạy hết thông đạo này. Qua thông đạo này sẽ trở về đại lục.
Nhưng mà nhìn khoảng không mờ mịt vặn vẹo phía trước, Cao Lôi Hoa âm thầm cười khổ , nói xuyên qua là được, bộ xuyên qua dễ lắm sao !
- Rốt cuộc làm sao để xuyên qua nó một cách bình an đây ?
Cao Lôi Hoa thì thầm.
Giống như chúa trời thương tình, phật tổ hiển linh… Đáp lại lời thỉnh cầu của Cao Lôi Hoa, trong lúc lão Cao đang đau đầu sốt vó thì chiếc nhân trên tay của Sinh Mệnh nữ thần tặng phát ra một luồng ánh sáng trắng nhu hòa.
Tại không gia thông đạo mờ mịt, luồng ánh sáng đó như một con đường xuyên suốt.
- Đây là, chẳng lẽ đây là đường về ?
Nhìn con đường ánh sáng, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ tới những gì mẫu thần nói. Sinh Mệnh nữ thần đã nói qua. Chiếc nhẫn này sẽ giúp hắn trở về đại lục bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621851/quyen-2-chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.