- Thần giới?
Cao Lôi Hoa nghe được thì bực mình vò đầu, truyền tống kiểu quái gì lại truyền lên trên thần giới chứ. Nhưng dù có bực mình đi nữa thì Cao Lôi Hoa vẫn có phần cảm thấy may mắn. Bởi bây giờ hắn sợ nhất là vụ bị truyền tống đến một cái không gian lạ hoắc ở một thế giới khác không hề biết. May mắn thay, dính phải mấy lần truyền tống sai nhưng chưa lần nào bị truyền tống ra khỏi thế giới này, chỉ cần không ra khỏi thế giới này, thì còn có thể trở về được. Nghĩ thông suốt, Cao Lôi Hoa khẽ mỉm cười.
- Ê, ngươi đang cười cái gì vậy?
Ngồi cạnh, Quang Minh nữ thần nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang cau mày vò đầu bứt trán lại đột nhiên cười quái dị. Liền tò mò hỏi.
- A, không có gì.
Cao Lôi Hoa đứng lên, sau đó quay đầu đánh giá xung quanh. Nếu hắn nhớ không lầm thì cùng tiến vào không gian vặn vẹo với hắn còn có tiểu Mộng Ti và Huyết Sắc Minh vương.
Cẩn thận dò xét thảo nguyên rộng lớn này, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn không có phát hiện Huyết Sắc Minh vương cùng tiểu Mộng Ti.
- Kỳ quái, cái tên Minh vương kia với Mộng Ti ở đâu nhỉ?
Cao Lôi Hoa nói.
- Cái này cũng không lạ gì.
Quang Minh nữ thần ở một bên cười hì hì nói:
- Chúng ta là bị không gian hư toái truyền tống đến nơi này, lúc không gian vặn vẹo truyền tống, bị truyền tống đến cùng một nơi xác suất rất thấp. Có lẽ bọn họ bây giờ còn nơi nào đó trên thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621831/quyen-2-chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.