Lúc ấy, hắn suy nghĩ xem có loại ma pháp đó không, hoặc loại kỹ năng thần kỳ nào có thể bảo lưu lại “ băng lôi”. Nhưng để lưu lại “ băng lôi” chỉ là vọng tưởng.
Nhưng nghĩ đến “ dẫn điện”, Cao Lôi Hoa lại nghĩ tới một vật ở địa cầu – Pin!
Có thể dùng phương pháp gì để đựng lấy “băng lôi”? Phải dùng vật gì, có thể là cơ thể của mình! Trong đầu Cao Lôi Hoa hiện ra một ý tưởng điên cuồng! Thân thể của Cao Lôi Hoa trần ngập “ lôi nguyên tố” thuần túy, mà hắn dùng thần lực theo hướng vận hành chân khí, nên ý tưởng sử dụng thân thể chứa đựng “ băng lôi” có lẽ là có thể thực hiện được.
Dùng thân thể để chứa đựng “thiên lôi”, nếu không thành công có lẽ hắn sẽ lên gặp ông bà ngay. Ý tưởng này quá chi là điên cuồng! Phải biết rằng thiên lôi là do Sáng Thế Thần tạo ra để giết chết các vị thần.
Không nó việc làm thế nào để lưu giữ thiên lôi. Khi thiên lôi chạm vào thần thể, nó sẽ liên tục phá hư thần thể.
Nhưng với ý tường điên cuồng đó, Cao Lôi Hoa căn bản không nghĩ tới vấn đề này. Hắn chỉ muốn nghĩ cái gì làm cái đấy.
Hắn đặt Tài Quyết Chi Nhận vào bên hông rồi vươn tay ra, rơi từ trên trời xuống “ băng lôi”.
- Trời, Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu điên rồi sao?
Nhìn thấy cảnh này, Thần Thú lập tức gào lên một tiếng rồi chạy tới cạnh Cao Lôi Hoa. Nếu Cao Lôi Hoa chết, thì hắn cũng chẳng còn mặt mũi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621801/quyen-2-chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.