Sau một chuỗi những tiếng “thình thịch”, Cao Lôi Hoa mỉm cười từ trên mặt đất đứng lên, rồi xoa xoa hai tay. Mặt hắn lúc này như người bị táo bón nhiều ngay giờ mới thoát được ra. À, dường như so sánh không đúng cho lắm, du sao mặt Cao Lôi Hoa hiện nay cũng tính là hồng hào, xuân phong đắc ý.
Nhưng bên trái Cao Lôi Hoa lại khác, có một tên đầu heo đẹp trai đang nằm co giật dưới đất, miệng còn sùi cả bọt mép. May là cơ thể đang co giật của hắn vẫn chứng minh cho sự tồn tại của tên đầu heo này.
À, thật xin lỗi. Đây không phải đầu heo mà là Tinh Linh Thần anh tuấn.
- Uy, còn thừa nước bọt không?
Cao Lôi Hoa ngổi xổm xuống bên cạnh Tinh Linh Thần nói.
- Ó uyện ì ì ói i! (Có chuyện gì thì nói đi)
Tinh Linh Thần quay cái đầu heo nói với Cao Lôi Hoa.
- Ba tháng sau là ngày cưới của tôi.
Cao Lôi Hoa cười nói.
- Ậy ì ao? ( vậy thì sao)
Tinh Linh Thần bị đánh thành đầu heo gian nan hỏi.
- Mang theo con của tôi tới dự hôn lễ nhé.
Cao Lôi Hoa nhẹ giọng đáp.
- Không thành vấn đề. Nhưng không có quá đâu nhé.
Nghe được tham dự hôn lễ, Tinh Linh Thần nhảy dựng lên nói:
- Kể cả quà mừng cũng không đưa đâu.
- Ngươi ,tên khốn nạn này.
Cao Lôi Hoa oán hận nói:
- Nếu anh không mang quà thì đừng tới hôn lễ của tôi nữa.
- Không tham gia thì không tham gia. Đỡ mất tiền vận chuyển.
Tinh Linh Thần nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621797/quyen-2-chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.