- Hãy tự nhìn mình chịu sự dày vò đau khổ đi!
Thanh âm đó lại vang lên như tiếng sấm.
- Một người nhìn mình chịu đau khổ? Lời này nghĩa là sao?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nói
Ngay khi Cao Lôi Hoa đang suy nghĩ, thì vô số đạo lôi quang tử kim từ bốn phương tám hướng đánh về phía Cao Lôi Hoa và các ảo ảnh.
Đối với đạo lôi điện hướng về phía hắn, Cao Lôi Hoa cũng chẳng thèm để ý. Phải biết rằng, hắn chính là Lôi thần. Lôi điện không thể thương tổn Cao Lôi Hoa. Cho dù đối phương cũng là Lôi thần đi chăng nữa thì tia lôi điện tấn công vào người Cao Lôi Hoa, cũng chỉ khiến hắn có cảm giác như muỗi đốt mà thôi.
Nhưng sự thật lại khác xa với tương tượng.
- A!
Lôi điện căn bản không thể khiến hắn đau, nhưng lúc nàu Cao Lôi Hoa lại cảm giác thấy, điều này không hợp với lẽ thường. Tất cả các thương tổn trên người của bản sao đều tụ tập vào người hắn!
Nói cách khác, tất cả tổn thương của các ảo ảnh đều cộng dồn lên một mình Cao Lôi Hoa!
Một con muỗi tuy đốt không đau, nhưng một vạn con muỗi cắn cùng một chỗ lại khác.
- Thật biến thái!
Vẻ mặt của Cao Lôi Hoa trở nên thống khổ, nhưng trong đó lại ẩn chứa một tia hưng phấn. Bởi vì lĩnh vực biến thái này một ngày nào đó sẽ là của Cao Lôi Hoa.
Hiện tại, tâm tình của Cao Lôi Hoa đang rất mâu thuẫn. Hắn mong cái lĩnh vực này không mạnh như vậy, để hắn không phải chịu nhiều đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621784/quyen-2-chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.