Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa đồng thời ném vật cần trao đổi cho người kia.
Ba ba!
Cửu U nhẹ nhàng đón lấy hạt châu màu đỏ, mà Cao Lôi Hoa cũng thoải mái đón được viên thuốc mà Cửu U ném ra.
- Vậy thì chúng ta chia tay từ đây.
Khi chiếm được thuốc giải, dường như có tật giật mình, Cao Lôi Hoa ôm lấy Nguyệt Nhị chạy nhanh ra ngoài.
Mãi đến khi chạy được một khoảng, Cao Lôi Hoa đột nhiên lại nghĩ lại. “ Mẹ nó, mình chạy làm gì thế nhỉ? Chẳng phải mình muốn xử lý đám người Cửu U hay sao, tại sao lại giật mình mà chạy cơ chứ?
- Thật hồ đồ!
Cao Lôi Hoa gõ gõ đầu của mình, rồi quay trở lại đống phế tích bằng tốc độ nhanh nhất.
Nhưng khi hắn chạy đến nơi thì đã không còn người nào.
Cửu U dường như cũng giống như Cao Lôi Hoa, trong lòng có ý đồ đen tối. Hắn nhanh chóng mang những nữ nhân đang khỏa thân chạy trốn vào trong truyền tống trận.
- Mẹ, lại để hắn chạy mất.
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng. Cuối cùng hắn đành thở dài lôi ra viên thuốc mà Cửu U đánh đổi.
Nhìn Cửu U chạy trốn, Cao Lôi Hoa càng hoài nghi viên thuốc này. Hắn cực kỳ không yên tâm.
Nhìn Nguyệt Nhị đang hôn mê, Cao Lôi Hoa gật đầu, rồi chia viên thuốc thành một phần nhỏ, đút vào mồm của Nguyệt Nhị. Sau một thời gian xác định không có việc gì, Cao Lôi Hoa mới đem toàn bộ viên thuốc đút vào mồm Nguyệt Nhị.
Bây giờ cho dù thuốc này không công hiệu thì ít nhất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621782/quyen-2-chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.