- Ngượng quá, ta nhận nhầm người. Tiểu công chúa, cô làm ta nhớ tới một người.
Cao Lôi Hoa cười với tiểu công chúa.
Giống một người? Ánh mặt tiểu công chúa nghi hoặc nhìn nam nhân tóc bạc này,nếu giống một người sao đến tên ta hắn cũng biết? Tiểu công chúa cẩn thận suy xét nam nhân trước mặt, đồng thời hoài nghi nam nhân này có thật sự là một superman như Anna nói không? Dù sao tiểu công chúa cũng không cảm thấy Cao Lôi Hoa có cảm giác cường giả gì cả.
Kỳ thật không trách tiểu công chúa được, phải biết rằng Cao Lôi Hoa đã đạt tới cảnh giới ‘phản bác quy chân’, hiện tại nếu Cao Lôi Hoa không biểu lộ thực lực của hắn ra thì người khác không thể cảm nhận được thực lực của hắn. cho nên tiểu công chúa nhìn không ra thực lực của Cao Lôi Hoa là bình thường, nếu nhìn ra mới là quái vật.
- A.
Cao Lôi Hoa tiếp tục bộ mặt cười vô hại. Vừa rồi trong ánh mắt của hắn chợt lóe lên một tia rung động, nhưng nhanh chóng bị che dấu. Nhìn thấy tiểu công chúa, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. Thật sự tiểu công chúa rất giống một người Cao Lôi Hoa đã quen.
Lỵ Nhi, cô bé đáng yêu. Đó là một tiểu cô nương trên Trái Đất, con gái của Vũ Hinh, lúc nào cũng quấn quýt bên Cao Lôi Hoa đòi kể chuyện cổ tích.
Không biết có phải Sáng Thế Thần trêu đùa không, mà tiểu công chúa và Lỵ Nhi có khuôn mặt giống nhau y đúc. Giống nhau cả ánh mắt ngây thơ vô số tội. Nhất là nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621770/quyen-2-chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.