- Được rồi, nếu em đã quyết như vậy. Cao Lôi Hoa khẽ thở dài một tiếng:
- Nhưng anh có một thứ này muốn đưa cho em, có lẽ nó có tác dụng với em.
- Cám ơn anh.
Tiểu Tam. à không; có lẽ phải gọi nàng là Sophia. Sophia khẽ đáp. Ở thế giới này, tình cảm của người khác dành cho nàng có lẽ đều giả dối. Chi có duy nhất một người đối tốt với nàng chân thật. Chính là nam nhân trước mặt đã vì nàng mà bạc trắng cả đầu. Sophia tin rằng cho dù tất cả mọi người trên đại lục này phản bội lại nàng; nàng cũng không quan tâm. Chi cần trong lòng cùa nàng, có hắn là được rồi.
Cao Lôi Hoa lấy ra một thanh kiếm màu xanh lam từ trong nhẫn không gian. Cả thanh trường kiếm giống như là được tạc từ một khối băng tinh. Vừa mới được lấy ra, thanh kiếm đã tỏa ra hàn khí bức người, đủ đê chứng tỏ nó không tầm thường!
- Kiếm của Băng Tuyêt Nữ Thần!
Sophia hô lên một tiếng. Nói thật. nàng chưa được xem qua thanh trường kiếm này. Bời vì từ khi vương quốc Băng Tuyết sáng lập đến nay, bộ đồ của Băng Tuyết Nữ Thần cũng chưa từng được tập họp lại, đều thiếu thanh trường kiếm này! Mặc dù đã nhìn qua hình dáng thanh trường kiếm trên bức tượng Băng Tuyết Nữ Thần ở cửa đại điện. Nhưng nó được người chế tạo dựa theo hình ảnh trong trí nhớ của người xưa chắp vá mà tạo thành, so với cây kiếm thật vẫn còn có rất nhiều khác biệt.
Sophia sờ dĩ lập tức được tên của thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621662/quyen-2-chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.