Chương trước
Chương sau
- Được rồi, nếu em đã quyết như vậy. Cao Lôi Hoa khẽ thở dài một tiếng:
- Nhưng anh có một thứ này muốn đưa cho em, có lẽ nó có tác dụng với em.
- Cám ơn anh.
Tiểu Tam. à không; có lẽ phải gọi nàng là Sophia. Sophia khẽ đáp. Ở thế giới này, tình cảm của người khác dành cho nàng có lẽ đều giả dối. Chi có duy nhất một người đối tốt với nàng chân thật. Chính là nam nhân trước mặt đã vì nàng mà bạc trắng cả đầu. Sophia tin rằng cho dù tất cả mọi người trên đại lục này phản bội lại nàng; nàng cũng không quan tâm. Chi cần trong lòng cùa nàng, có hắn là được rồi.
Cao Lôi Hoa lấy ra một thanh kiếm màu xanh lam từ trong nhẫn không gian. Cả thanh trường kiếm giống như là được tạc từ một khối băng tinh. Vừa mới được lấy ra, thanh kiếm đã tỏa ra hàn khí bức người, đủ đê chứng tỏ nó không tầm thường!
- Kiếm của Băng Tuyêt Nữ Thần!
Sophia hô lên một tiếng. Nói thật. nàng chưa được xem qua thanh trường kiếm này. Bời vì từ khi vương quốc Băng Tuyết sáng lập đến nay, bộ đồ của Băng Tuyết Nữ Thần cũng chưa từng được tập họp lại, đều thiếu thanh trường kiếm này! Mặc dù đã nhìn qua hình dáng thanh trường kiếm trên bức tượng Băng Tuyết Nữ Thần ở cửa đại điện. Nhưng nó được người chế tạo dựa theo hình ảnh trong trí nhớ của người xưa chắp vá mà tạo thành, so với cây kiếm thật vẫn còn có rất nhiều khác biệt.
Sophia sờ dĩ lập tức được tên của thanh trường kiếm này là bởi vì cái áo Băng Tuyết Nữ thần ờ bên người nàng! Bộ thần khí này khi tập họp lại một nơi sẽ phát cộng hưởng!
- ừ. đúng vậy. là kiếm của Băng Tuyết Nữ Thần.
Cao Lôi Hoa khẽ cười. tên thanh kiếm này là do Furion nói cho hắn biết.
Sophia nhận lấy thanh kiếm Băng Tuyết thần kiếm từ tay của Cao Lôi Hoa, bàn tay dịu dàng vuốt ve thanh trường kiếm
- Nhận chủ đi thôi. Cao Lôi Hoa nói với Sophia:
- Để bộ đồ của Băng Tuyết Nữ Thần nhận chủ đi. Đừng bò lờ cơ hội.
- Không được. Bộ đồ của Băng Tuyết Nữ thần là vật của thần điện.
Sophia không hề nghĩ ngợi trả lời ngay, nhưng mà vừa mới nói ra, nàng tự cười mình:
- Thoáng cái đã phản ứng rồi. ta vân còn ngây thơ quá.
Sau đó Sophia chìa ngón tay quẹt qua lưỡi Băng Tuyết thần kiếm một cái. Nhở từng giọt máu đỏ tươi lên trên kiếm và áo của Băng Tuyết Nữ Thần.
Đinh! Một tiếng, bộ đồ của Băng Tuyết Nữ Thần phát ra âm thanh đinh đang lanh lành rồi tự động mặc trên người Sophia, còn cô bé ở trong lòng nàng thì bị tách ra một bên.
Sau khi mặc vào bộ đồ của Băng Tuyết Nữ Thần. áo choàng như băng tinh, trường kiếm như băng tinh. Nếu như lúc này cho Sophia thêm một quyển sách nưa thì rất giống với bức tượng thàn điện kia. Cao Lôi Hoa cười khà khà.
- Trước khi trở về. anh muốn đề cao lực chiến đấu của em. Cao Lôi Hoa nhìn Sophianói:
- Đi thôi. trở về nào. Trên đường anh sẽ làm cho em một việc nữa.
- Furion. muốn theo ta đến đế quốc Băng Tuyết không? Cao Lôi Hoa quay qua Furion cười hì hì.
- Lần này đã không cần đến ta nưa rồi.
Furion nhìn Cao Lôi Hoa cười khà khà:
- Ta bây giờ phải quay về gặp lão sư phụ gáp! Ta là một cự long bát giai đầu tiên của long tộc xuất hiện sau ba ngàn năm đó! He he, giờ con đường phía trước của lão tử rộng mở rồi!
- Vậy, được rồi.
Cao Lôi Hoa lên tiêng, thực ra hắn cũng muốn Furion trở về. Sau đó đề cho Cầu Cầu hóa thân thành Tứ Dực Ngân Phi Long, hác hác. Hai người hai rồng, quang cảnh trở về. thật là hoành tráng!
Nhưng mà nếu Furion không rãnh cũng không sao.
Lúc này, cô bé da đen bị áo của Băng Tuyết Nữ Thần đây đi bất mãn chạy tới bên cạnh Cao Lôi Hoa. Cô bé đáng yêu này dùng thân thể nhỏ bé mà cọ vào đùi của hắn.
- Được rồi, cô bé, cháu tên gì?
Cao Lôi Hoa ôm lấy cô bé đầy thương yêu. Nhìn hai sợi xích ở trên vai nó, Cao Lôi Hoa cảm thấy rất đau lòng. Hai sợi xích này không biết là do ai làm ra, tuy là xuyên qua vai nhưng lại không nhìn thấy dấu vết bị đâm qua giống như mọc trên vai. Cao Lôi Hoa không biết phải làm sao để loại bỏ chúng đi. Nhưng cũng may là cô bé này không có cảm giác đau. vừa kéo hai sợi xích vừa chạy vui vẻ.
- Mộng~Ti~
Cô bé ngẩng đầu lên nhìn Cao Lôi Hoa, đôi mắt của nó đen láy sâu thẳm.
- Mộng Ti?
Cao Lôi Hoa ôm chặt cô bé. hỏi:
- Mộng Ti đúng không?
Cô bé gật đầu, ý nói:
- Mộng~Ti~
-Ha ha, Cao Lôi Hoa huynh đệ, Mộng Ti và Kim Toa Nhi thật là giống nhau đó. Cậu dẫn nó về nhà cho Kim Toa Nhi xem. ha ha!
Băng Sương Cự Long Furion cười nói với Cao Lôi Hoa.
- Ừ. trước tiên ta cùng với Sophia đi giải quyết chuyện của đế quốc Băng Tuyết. Rồi ta sẽ giúp Mộng Ti mua một ít quần áo.
Cao Lôi Hoa ôm Mộng Ti, sau đó nói với Sophia:
- Tiểu Tam. chuẩn bị tốt chưa?
-Rồi!
Sophia khrc sật đầu, cài trường kiếm vào bên hông áo của Băng Tuyết Nữ Thần. Trên mặt của nàng không còn nụ cười xinh đẹp xưa, giống như những tầng băng lạnh trên đại băng nguyên, rất lạnh.
Ánh mắt nàng cũng không còn chan chứa tình cảm ngày trước.
- Trông giống Băng Tuyết Nữ Thần quá.
Cao Lôi Hoa cười khổ, 'Tiểu Tam" có lẽ đã biến mất rồi. Sau này trên thế giới cũng không còn ai là "Tiểu Tam" nữa. Nếu có thì cũng là nữ hoàng vương quốc Băng Tuyết Sophia mà thôi. Còn việc bây giờ mình muốn làm, chính là vì 'Tiểu Tam'' mà báo thù.
- Kìa Cao Lôi Hoa huynh đệ, chúng ta từ biệt ờ đây thôi!
Furion nhanh chóng biến hóa thành một con Băng Sương Cự Long vô cùng to lớn, xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa và Sophia. Cánh rồng ở sau lưng cũng từ một đôi biến thành hai đôi! Hon nữa dường như sau khi tiến giai, vóc người của Furion giống như lợn bơm nước, căng phồng lên.
ví dụ như vậy không thích hợp nhưng rất chân thực. Thân hình của Furion so với trước tăng lên đúng một vòng.
- Sau này gặp lại nhé, Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Băng Sương Cự Long Furion vỗ đôi cánh nhanh chóng bay lên trời. dần dần biến thành một chấm nhò màu xanh lam. Sau khi tiến vào bát giai Furion vô cùng hưng phấn. Vội vàng đem tin tức tốt lành này báo cho Long tộc biết!
Sau khi Furion bay lên, Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay rất lịch sự. chỉ có điều qua một lúc lâu, hắn vẫn đứng yên tại chỗ vẫy tay liên tục.
Sophia nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, vẫy tay tạm biệt cũng không cần phải lâu như vậy chứ! Vì vậy, nàng đi tới kêu hắn:
- Cao đại ca, anh làm sao vậy ? Ủa?
Khi Sophia đi đến trước Cao Lôi Hoa, không nhịn được bật cười.
Hóa ra lúc này vẻ mặt đẹp trai của Cao Lôi Hoa dã biến thành màu gan heo. Đầu sỏ gây ra chuyện này chính là "Mộng Ti" ở trong lòng hắn. Con bé này không biết là học được ở đâu mà đã cởi áo Cao Lôi Hoa một cách nhanh chóng, sau đó nghiến ngấu cái núm vú cứng ngắc của hắn!
Tay tái của Cao Lôi Hoa dang vung vẩy, còn tay phải lại đang kéo "Mộng Ti" ra khỏi người mình. Nhưng tuy con bé vẫn còn nhỏ, nhưng sức lực lại không nhỏ. Sau khi ngậm được đầu vú của Cao Lôi hoa thì dù chết cũng không chịu buông ra.
Cao Lôi Hoa không biết phải làm sao, một mặt đành phải giả bộ vẫy tay, mặt khác lại tiếp tục "cố gắng" chịu đựng Mộng Ti.
- Ha ha.
Sophia cười gập cả bụng. Giờ khắc này, dường như nàng đã khôi phục lại thành Tiểu Tam vô ưu vô lo rồi.
Cao Lôi Hoa sau khi "chiến đấu một lúc lâu cũng không hiệu quả, không thể làm gì khác hơn là đành cam chịu. Nhìn cảnh con bé cắn núm vú của hắn không nhã ra, làm Cao Lôi Hoa nhớ đến chuyện trên hòn đảo khi vừa đến dị giới này. Khi đó, Kim Toa Nhi cũng gắng sức cắn đầu vú của hắn như thế này. Hai đứa bé này đúng là giống nhau như đúc, làm những chuyện giống nhau. Khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy có phải là mình đã trở về đảo rồi không?
Lại nói, thấm thoát, mình đến thế giới này cũng hơn ba tháng rồi.
Cao Lôi Hoa đột nhiên trầm mặc, khiến cho Sophia ở trước mặt hắn và Mộng Ti ở rong lòng đều nhìn về phía hắn.
Nhìn thấy vẻ từng trải không phù hợp với tuổi tác trong mắt Cao Lôi Hoa, Sophia cảm thấy trái tim của mình run lên. Nhưng nàng nhanh chóng che đi:
- Cao đại ca, anh làm sao vậy?
Sophia khẽ hỏi.
- Không có gì.
Cao Lôi Hoa phát hiện mình lại thất thần:
- Nhớ nhà.
- Cao đại ca nhớ nhà à, vậy anh trở về nhà trước đi. Chuyện trong hoàng cung, một mình em cũng có thể làm được.
Trong mắt Sophia hiện lên sự lạnh lùng. Những gì Tuyết Y Nhi gây ra cho nàng, nàng muốn trả lại gấp mười lần.
- Không, không phải là nhà này. Là một mái nhà khác của anh, một mái nhà vĩnh viễn không trở về được.
Cao Lôi Hoa khẽ thở dài, đầu lắc mạnh:
- Đi thôi, anh đưa em đi, nhân tiện đề cao sức mạnh của em lên một chút.
- Nâng cao như thế nào?
Tiểu Tam nghi hoặc nói.
- Mẫu Chu.
Cao Lôi hoa cười hì hì:
- Bão Liệt Mẫu Chu là ma thú siêu giai thượng vị băng hệ, có lực công kích mạnh mẽ, lại có khả năng sinh ra Bạo Liệt Băng Chu. Cũng chính là thứ mà chúng ta cần gặp được.
- Anh muốn bắt con ma thú này cho em sao?
Sophia nghi hoặc nói:
- Nhưng mà con ma thú này chưa từng có người nào bắt được. Bởi vì bắt nó quá khó, đầu tiên ở trên đại băng nguyên trắng xóa tìm được thân thể trong suốt của bọn nó cũng là một chuyện khó khăn, hơn nữa tìm được rồi cũng rất khó bắt được. Mjoi người bắt nó đều chết bởi Bạo Liệt Băng Chu. Dù cho bắt được Mẫu Chu, nó cũng có thể tự bạo. hoàn toàn bắt không được.
- Yên tâm, tất cả cứ để anh lo! Đi theo anh, sơn nhân tự có diệu kế!
Cao Lôi Hoa cười rồi bế Slime hoàng kim từ trong căn lều ra, bỏ vào trong ngực. Sau đó cũng ôm chặt lấy "Mộng Ti", đau thì cũng cố mà chịu để cho Mộng Ti cắn núm vú của hắn.
Bạo Liệt Mẫu Chu - tương tự như mìn di động. Có loại ma thú này thì sự an toàn của Tiểu Tam sau này sẽ có trợ giúp rất lớn. Cao Lôi Hoa thầm nghĩ, Tiểu Tam, điều mà anh có thể cho em cũng chỉ như vậy thôi.
Tuy là không có Tuyết Y Nhi dẫn đường, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không lo lắng đến chuyện bị lạc đường! Bây giờ trong tay hắn đã có pháp bảo rồi! Hì hì!
Từ trong nhẫn không gian, Cao Lôi Hoa lấy ra một miếng "Ma pháp định vị toàn đại lục" của Băng Sương Cự Long Furion! Có thứ này, Cao Lôi Hoa chỉ cần đưa vào trong miếng thủy tinh này một chút năng lượng là có thể nhìn thấy vị trí hiện nay của mình là chỗ nào trên đại lục! Giống như một tấm bản đồ nhỏ phía góc trò "Truyền kỳ" mà trước kia từng chơi đó.
Việc còn lại là phải làm như thế nào tìm được Bạo Liệt Mẫu Chu thôi! Ở dưới thần niệm của Cao Lôi Hoa, cho dù là một con sâu cũng có thể tìm được trên đại lục băng nguyên!
Rất nhanh, dưới sự giúp đỡ của thủy tinh, Cao Lôi Hoa dẫn sophia quay trở về chỗ trước đây dã gặp một con Bạo Liệt Băng Chu. Chính là ở chỗ này, Sophia không cẩn thận giẫm lên một con tiểu Băng Chu, thiếu chút nữa là bị thương.
- Dừng lại được rồi, anh phải triển khai thần niệm.
Cao Lôi hoa khẽ nói với Sophia, bởi vì có bộ đồ Băng Tuyết nữ thần, nên Sophia di chuyển trên tuyết không hề bị lọt xuống, cho nên ván trượt tuyết giờ cũng không cần.
- Vâng.
Sophia gật đầu, đứng qua một bên.
Cao Lôi Hoa xòe rộng bàn tay, lấy Cao Lôi hoa làm trung tâm mở rộng thần niệm ra bốn phương tám hướng.
- tìm được rồi.
Cao Lôi Hoa mở mắt ra, hai mắt hắn đã biến thành màu vàng tím! Sau khi trải qua vài lần Cao Lôi Hoa đã biết rõ tác dụng của con ngươi màu vàng tím này. Đây là "Mắt thần" - một thức đặc biệt chỉ có được sau khi lĩnh ngộ thần cách. Có hiệu quả tương tự với "Mắt thật" của Long tộc, nhưng mà tác dụng so với "Mắt thật" còn mạnh hơn rất nhiều.
Cự long tộc được gjoi là bộ tộc mà Sáng thết hần sủng ái nhất không phải không có lý do. "Mắt thật", Long uy, thực ra đều là năng lực của thần cấp được thu nhỏ lại một chút mà thôi.
- ở đằng trước. Cẩn thận!
Cao Lôi Hoa chỉ cho Tiểu Tam về một ụ băng nổi bật nói:
- Chỗ đó, chính là nơi ở của Băng Tuyết Mẫu Chu...
Băng Tuyết Mẫu Chu thực ra nếu đơn lẻ chiến đấu thì năng lực cũng không phải là rất mạnh, nhưng bọn nó thắng vì có số lượgn đông.
Rất nhiều năm sau, Cao Lôi Hoa cảm thấy may mắn vì quyết định bắt con Mẫu chu này cho Tiểu Tam. Bởi vì một cao Bạo Liệt Mẫu Chu không chỉ có một lần cứu sinh mệnh của nàng...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.