Lần này nhất định phải đem con Băng Sương Cự Long đáng ghét này làm mấy hộp ‘thực phẩm đông lạnh’ đem bán trên đại lục mới được! Đang thi triển cấm chú, ánh mắt đám ma pháp sư hiện lên sự cuồng tín điên cuồng! Cái tên Băng Sương Cự Long đại gian ác chết tiệt này lại dám ‘cuỗm’ thần khí Băng Sương Chi Bào mà nữ thần lưu lại! Đúng là sự khinh nhờn trắng trợn mà! Hắn phải chịu sự trừng phạt của nữ thần!
Sự nhục nhã này phải lấy máu tươi của chính con Băng Sương Cự Long này mới rửa sạch được.
Từ lúc áo choàng của Băng Tuyết Nữ Thần bị ‘cuỗm’, cả nhóm đã đi tìm ngày đêm. Cứ mỗi lần nghe được tin tức liên quan là lại điên cuồng đuổi theo không phân biệt ngày đêm, cũng may trời không phụ lòng người! Sau một thời gian tìm kiếm gian khổ, bọn họ cũng đã biết đại khái vị trí của Băng Sương Cự Long, chính là địa phương trước mắt - trong đại băng nguyên được gọi là vùng đất ‘Mạt Đức Sát Khắc’, còn theo ngôn ngữ đại lục có nghĩa là ‘vùng đất mà lôi điện cũng không đến được’. Tương truyền vùng đất này từ lúc mới có thì chưa bao giờ xuất hiện lôi quang, nên mới được gọi là ‘vùng đất không có lôi quang’.
Tuy cả nhóm biết được Băng Sương Cự Long ở vùng đất này nhưng lại không biết vị trí chính xác. Mà đã không biết vị trí chính xác của Băng Sương Cự Long thì cấm chú là sự lựa chọn của cả nhóm!
Bên kia, tay trái Cao Lôi Hoa nắm trượng Thần phạt, tay phải nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621653/quyen-2-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.