- Ha ha…
Cao Lôi Hoa cười ngượng, không ngờ cuối cùng Tiểu Tam cũng bộc bạch thân phận thật của mình. Chỉ có điều, Tiểu Tam hình như chưa biết là lúc ở trong Vong Linh cốc, Cao Lôi Hoa đã biết cô bé là con gái rồi, chẳng qua Cao Lôi Hoa không nói toạc ra thôi.
Nhìn Cao Lôi Hoa không có vẻ ngạc nhiên gì, Tiểu Tam đầy nghi hoặc. Ngay sau đó Tiểu Tam liền nghĩ tới một khả năng:
- Cao đại ca, có phải anh đã sớm biết em là, em là con gái đúng không?
Tiểu Tam e thẹn hỏi.
- Hic! Sao biết chứ? Anh sao biết em là con gái được?
Cao Lôi Hoa gãi đầu cười trừ.
- Hừ hừ?
Khóe miệng Tiểu Tam hơi vểnh lên:
- Vậy sao anh không có chút ngạc nhiên gì vậy cà?
- Ngạc nhiên?
Cao Lôi Hoa gật thót rồi lập tức ra vẻ kinh ngạc nói:
- A? Tiểu Tam, em vừa nói nói cái gì? Em, em là con gái à?
- Ngất, anh giả nai giỏi nhỉ.
Tiểu Tam bất mãn nói, chẳng qua nàng nhớ lại tình cảnh buổi sáng hôm đó, Cao Lôi Hoa tiếp xúc với cơ thể mình thì khuôn mặt không khỏi đỏ bừng lên.
- Hắc hắc!
Cao Lôi Hoa cười ha hả.
- Ủa? Là ngươi!
Lúc này, đội trưởng đội kỵ sĩ có giọng nói truyền cảm kia lại vang lên bên tai Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa nhìn kỵ sĩ đó đầy ngờ vực, thấy tên kỵ sĩ này chỉ vào mình mà hô lên.
- Chú em biết ta à?
Cao Lôi Hoa nghi ngờ hỏi.
- Đương nhiên biết.
Đội trưởng kỵ sĩ cười ha hả:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621649/quyen-2-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.