Trong đại sảnh.
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon ngồi trên ghế như đang cầm đại đao cưỡi ngựa vậy, đôi mắt hổ nhìn thẳng về phía trước. Còn ở bên cạnh là Tĩnh Âm – mẹ của Tĩnh Tâm đang cười híp hết cả mắt.
Ở trước mặt hai người chính là Cao Lôi Hoa đang ngồi trên ghế với giống như phạm nhân đang ngồi trước vành móng ngựa. Trong lòng Cao Lôi Hoa hiện giờ như bị đổ bình ngũ vị vậy (chua, cay, mặn, ngọt, đắng),các vị xen lẫn với nhau. Đặc biệt là mẹ vợ Tĩnh Âm cứ tủm tỉm cười rồi thi thoảng lại liếc nhìn làm Cao Lôi Hoa cảm thấy muốn đập đầu vào một tấm sắt nào đó!
Sỗ sàng ‘ăn’ mẹ vợ, Cao Lôi Hoa hắn coi như là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả (xưa nay chưa từng có ai mà sau cũng chẳng có)! Không chỉ có sờ soạng mà còn hôn, bế. Hơn nữa, vừa mới thấy mặt cha vợ hắn liền ‘giao lưu’ một trận. Lúc này Cao Lôi Hoa như đang đọc lời mặc niệm…
Đặc biệt, dáng vẻ tươi cười của mẹ vợ Tĩnh Âm lại càng khiến Cao Lôi Hoa muốn độn thổ cho xong.
Ngồi cạnh Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm vừa tức vừa buồn cười. Sau khi nghe Saga miêu tả toàn bộ tình hình, Tĩnh Tâm cũng không biết nói gì với Cao Lôi Hoa cả. Có hơi tức giận rồi lại có chút ngọt ngào.
- Khụ khụ, tiểu tử kia, ta đã sớm nói cho ngươi, ngươi đang ôm vợ của ta mà con trâu đất nhà ngươi lại không chịu nghe.
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon ngồi trên ghế ho nhẹ.
Nguyệt Chấn Thiên Poseidon vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621642/quyen-2-chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.