- Cậu không sao chứ Cao Lôi Hoa?
Vong Linh Đại trưởng lão thấy hai người Cao Lôi Hoa ra khỏi lĩnh vực liền gọi to một tiếng, sau đó vung tay lên để cho vong linh kỵ sĩ và cốt long xử lý nốt hai mươi người còn lại của tổ chức kia, còn lão thì vội vàng chạy tới cạnh Cao Lôi Hoa.
- Hề hề, không có chuyện gì, chỉ là dùng sức quá độ mà thôi.
Cao Lôi Hoa cười ha hả, cố gắng chống dậy. Nhìn vẻ mặt của Vong linh Đại trưởng lão hiện giờ thật khó có thể tưởng tượng được lão là một vong linh pháp sư. Nếu không phải sắc mặt lão trắng bệch, thì nhìn lão chẳng khác gì một cụ già hiền lành.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Vong Linh Đại trưởng lão nhẹ nhàng thở phào:
- Đúng rồi, vừa rồi trong đó rốt cục là xảy ra chuyện gì? Hắn mở ra lĩnh vực, cậu cũng không phá hủy lĩnh vực của hắn, sao hai người lại đồng loạt rơi xuống thế?
Vong Linh Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi.
- Hơn nữa La Đế nhìn có vẻ còn thảm hại hơn cậu nhiều.
- Hắc hắc! Đúng là tôi không phá vỡ lĩnh vực của hắn! Cũng không cần phải phá vỡ lĩnh vực của hắn.
Cao Lôi Hoa hơi hưng phấn nói với Đại trưởng lão:
- Bởi vì tôi đã lấy được thần cách của hắn.
- Cái gì?!
Vong linh đại trưởng lão mở to hai mắt:
- Cậu nói lại lần nữa xem, cậu vừa nói cái gì?
- À, tôi đã nắm được thần cách!
Cao Lôi Hoa mỉm cười với Vong Linh Đại trưởng lão:
- Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621631/quyen-2-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.