- Được rồi, không có việc gì đâu.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu cười với Tĩnh Tâm rồi nói:
- Chúng ta cùng vào đi thôi Tĩnh Tâm, mọi người đều chưa ăn xong cơm trưa mà.
Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, thu bàn tay đang đặt trên trán Cao Lôi Hoa về.
- Có chuyện gì xảy ra phải không Cao Lôi Hoa huynh đệ?
Chờ mấy người Tĩnh Tâm đi trước, Tra Lý mới hỏi nhỏ Cao Lôi Hoa.
- Ừ, cũng không phải việc to tát gì, chỉ là chuyện nhỏ vốn định giải quyết trong bốn ngày tới nhưng có lẽ cần giải quyết sớm vậy.
Cao Lôi Hoa đáp.
- Vội vậy à?
Tra Lý cười như lưu manh nói:
- Giết người phóng hỏa là ‘nghề của chàng’, thế nào, cho ta một chân chứ?
- Ngươi ở lại đây bảo vệ người nhà của ta đi.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ vai Tra Lý:
- Chuyện này mình ta cũng oke rồi.
Sau khi cùng Tra Lý đi về chỗ ngồi, Tiểu Tam ngẩng đầu lên hỏi Cao Lôi Hoa:
- Có chuyện gì xảy ra à Cao đại ca?
- Một con muỗi đốt thôi, hắc hắc, anh có thể giải quyết tốt.
Cao Lôi Hoa cười cười. Sau đó hỏi lại Tiểu Tam:
- Đúng rồi, em rất quen thuộc Quang Minh đế đô phải không, Tiểu Tam?
Tiểu Tam gật đầu cái rụp, nàng đã từng sống ở Quang Minh đế đô một thời gian nên cũng coi như quen thuộc.
- Vậy thì có chuyện anh muốn phiền em chút.
Cao Lôi Hoa cười nói:
- Cả nhà anh muốn đi xem hội đấu giá, em có thể đi mua dùm anh mấy cái vé vào cửa được không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621626/quyen-2-chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.