- Buông công chúa ra, nếu không, chết!
Vong Linh Đại trưởng lão gào lên một tiếng, tay phải liên tục múa cốt trượng, sau đó, một đám vong linh lần lượt xuất hiện trước mặt tên hắc y nhân. Vong linh xuất hiện với số lượng khổng lồ nhanh chóng chặn lối thoát của tên hắc y nhân kia.
- Buông công chúa ra.
Vong Linh Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng đồng thời chỉ huy đám vong linh phong tỏa toàn bộ đường đi của hắc y nhân.
- Hắc hắc! Nếu không buông thì sao?
Nhìn vong linh với số lượng khổng lồ trước mặt, hắc y nhân vẫn cười ha hả.
- Không buông?!
Trong mắt Vong Linh Đại trưởng lão chợt lóe hàn quang. ‘Vong linh ma pháp - Thuật nguyền rủa!’ Đại trưởng lão nhanh chóng niệm chú văn, từng đạo nguyền rủa không ngừng bắn tới trước mặt hắc y nhân.
Lão hóa, trì trệ, đần độn, suy yếu, sợ hãi! Đại trưởng lão sử dụng liên tiếp đủ loại thuật nguyền rủa.
- Ha ha ha! Yaaah!
Hắc y nhân hét lớn một tiếng, đấu khí tinh khiết đột nhiên nổi lên trên người hắn.
Dưới sự bảo vệ của đấu khí, thuật nguyền rủa của Vong Linh Đại trưởng lão bắn tới người hắn đều bị chặn lại, hoàn toàn không có một chút hiệu quả nào.
- Ha ha! Hẹn gặp lại sau nhé Vong Linh pháp sư!
Hắc y nhân cười to một tiếng, rồi xoay người chém ra một đạo kiếm khí quang minh, hễ kiếm khí lướt qua chỗ nào thì vong linh liền biến thành mảnh vụn trong nháy mắt. Không một vong linh nào có thể đỡ được kiếm khí này. Đám vong linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621605/quyen-2-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.