Đại trưởng lão nói với giọng run rẩy:
- Nếu...nếu nữ thần điện hạ không thể tức dậy kịp thời, thì công chúa điện hạ sẽ...
- Sẽ, sẽ thế nào?
Cao Lôi Hoa trợn trừng hai mắt, hồi hộp nhìn đại trưởng lão.
- Sẽ chết.
Trường lão run rẩy thốt ra cái từ không muốn nghe nhất.
- Sẽ chết?
Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy cổ họng nghẹn ngào, khó khăn mới thốt ra:
- Chẳng lẽ không có biện pháp gì khác hay sao?
Đại trưởng lão nhìn Cao Lôi Hoa, khẽ thở dài. Nếu mà có biện pháp thì bọn họ đã sớm làm rồi, chẳng lẽ lại khoanh tay đứng nhìn tiểu công chúa do bọn mình chăm sóc từ bé tới lớn rời xa bọn họ sao? Tiểu công chúa là nguồn sống của mấy lão già bọn họ. Nếu như không có tiểu công chúa, mấy lão già bọn họ sẽ lại một lần nữa trở thành cái xác không hồn.
Đại trưởng lão nhìn Cao Lôi Hoa khẽ nói:
- Ngươi là Cao Lôi Hoa phải không? Tuy rằng không biết ngươi và công chúa điện hạ quan hệ như thể nào, nhưng ta vẫn phải cảm ơn ngươi mang công chúa trở về. Mong rằng sau này chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Nói rồi, đại trưởng lão nhẹ nhàng xoay người ôm lấy Bảo Bảo, sau đó định bay về vong linh thần điện. Mấy vị trưởng lão khác cũng đều run rẩy thở dài, rồi định đi theo đại trưởng lão.
- Chờ chút.
Cao Lôi Hoa gọi đại trưởng lão Vong Linh tộc lại.
- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, anh có chuyện gì sao?
Thanh âm của đại trưởng lão hơi khàn khàn, tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621574/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.