Lúc này người được Cao Lôi Hoa ôm bị đôi vuốt sói độc ác của hắn xoa nắn khiến toàn thân run lên! Trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.
- Làm sao vậy? Tay trật khớp bị đau à?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, miệng tuy rằng là hỏi, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không chậm, tay ôm người đó vào trong ngực nhẹ nhàng nhảy về phía trước, tay kia bám chặt vào các lỗ mình đã đánh vào vách đá lúc trước. Vong Linh Âm Phong ở bên ngoài đã sắp tới, Cao Lôi Hoa không có nhiều thời gian để lãng phí, lúc này thời gian chính là sinh mạng!
- Không, không có việc gì.
Thanh âm người trong ngực hắn khàn khàn dường như chịu đau khổ rất lớn.
- Ai, ta biết ngươi đau. Ngươi ráng chịu một chút, bên trên còn Vong Linh Âm Phong nữa kia, hiện tại không có thời gian chữa thương cho ngươi đâu. Ngươi kiên nhẫn một chút, sau khi ra khỏi Vong Linh cốc ta sẽ chữa trị cho ngươi.
Cao Lôi Hoa ôm chặt người đó vào ngực, đồng thời tăng tốc độ leo lên trên.
- Cái, cái gì! Vong Linh Âm Phong?
Người trong ngực hắn nghe tin đó lại run lên:
- Ngươi nói Vong Linh Âm Phong đến đây? Vậy ngươi vì sao phải xuống cứu ta? Vong Linh Âm Phong chứ đâu phải trò chơi!
- À, chung quy là không thể thấy chết mà không cứu được.
Cao Lôi Hoa thản nhiên nói, tốc độ leo lên lại tăng. Chỉ là ngoài miệng Cao Lôi Hoa nói rất tự nhiên, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: "Ta vốn định là thấy chết mà không cứu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621552/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.