- A! Thì ra là thánh ma đạo sư lôi hệ--Solomond đại nhân à! Ngưỡng mộ đã lâu!
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nịnh hót. Kỳ thật, Cao Lôi Hoa đi tới thế giới này có hơn một tuần thì biết đâu mà ngưỡng với chả mộ.
- Ha ha ha, thì ra ngươi cũng nghe qua danh hiệu của ta à.
Solomond không ngượng ngùng sờ đầu mình.
- Đương nhiên, đại danh của người ai mà không hay ai mà không biết!
Cao Lôi Hoa lại nịnh hót tiếp:
- Người tuy lớn tuổi nhưng là một cường giả thánh cấp! Thanh danh của người đến trẻ con ba tuổi trên đại lục đều có thể nói ra! Ai cũng nói người luôn nhân ái và là hóa thân của chính nghĩa! Người có cách đối nhân xử thế được mọi người ngợi khen! Mọi người đều nói người tuyệt đối không phải là người hám lợi! Chính đặc điểm này lại là điểm làm ta kính nể nhất!
- Ha ha, nên thế, nên thế mà! Làm người, sao lại hám lợi của người khác! Người hám lợi thật là đáng xấu hổ!
Solomond dương dương đắc ý, dù sao thì lão cũng là một trong mấy cường giả bậc bảy thánh cấp tồn tại của nhân loại, nhìn thấy thằng nhỏ này nhiệt tình như thế, dĩ nhiên lòng kiên định của lão cũng giảm bớt đi! Bị mấy cú nịnh hót tinh thần phấn khởi, Solomond không hề biết lão đã bị rơi vào cạm bẫy ngọt ngào. Solomond tuy là cường giả thánh giai nhưng lại là viện trưởng của học viện cực kỳ nổi tiếng trên đại lục. Nhưng lão cả đời chưa từng nghe qua lời nịnh hót nào êm tai như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-vu-em/1621519/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.