Cả đêm ở phòng Từ Viện Sơ bị mất ngủ, cô nghĩ mãi không ra trong công ty ai thù hằn đến vậy, dùng cách này để đuổi cô ra khỏi công ty, cuộc sống không biết đâu mà lần, buổi sáng ra vẫn còn tốt đẹp sau vài giờ đã bị thảm hại rồi, muốn phòng cũng chẳng được.
Sáng hôm sau cô dậy từ lúc trời còn tờ mờ sáng, đi tới chợ khu nhà người đàn ông kia, theo lời kể của chị bán hàng nước, tìm tới bà cụ bán bún ở chợ.
"Bà ơi cho cháu một bát bún đủ các gia vị."
"Cháu gái chờ bà một lát."
Bà cụ là người rất thân thiện với khách, vừa nhìn thấy cô đã nở nụ cười hiền lành, bàn tay nhanh chóng trần bún qua nước sôi đổ ra tô.
"Cháu gái của cháu đây."
"Cảm ơn bà." Cô lâu rồi cũng chưa ăn bún, lấy thùa múc thử chút nước dùng đưa lên miệng, mùi vị rất ngon, nhanh chóng ăn hết bát bún, cô chần chừ không biết mở lời sao cho phải. Chính chủ, гủ bạn đọc ch𝓊ng ( 𝖳𝗥𝓊M 𝖳𝗥UY𝐄N.𝐯n )
"Con bà không ra phụ ạ?"
"Không con trai bác có mấy khi ở nhà đâu."
Nhắc đến con trai bac nói giọng không được vui cho lắm, nhưng ánh mắt lại trở lên dịu dàng.
"Bà ơi thực ra hôm nay cháu tới đây là có việc nhờ là." Cô ngập ngừng quan sát sắc mặt bà cụ lên tiếng.
"Chẳng lẽ thằng Thanh con trai bác đã làm chuyện gì không phải với cháu." Con trai bà không chịu làm ăn đường hoàng, vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-truc-ma/2821543/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.