Nhìn đống hành lý bừa bộn trong phòng, Từ Viện Sơ lại thấy ngán ngẩm, tối hôm qua cô phải sắp xếp tới tận khuya thế mà vẫn không đâu vào đâu, lúc đầu chỉ định mang theo một cái vali về thôi, nhưng lúc đi siêu thị lại mua hơi quá tay, thành ra bây giờ ngoài cái vali kia ra kéo theo bao nhiêu túi lớn túi nhỏ khác, bây giờ không biết làm cách nào để mang ra bến xe đây?
"Viện Sơ."
"Cậu không đi làm à? Sao giờ này còn tới đây."
Trong lúc cô đang miên man suy nghĩ, thì ngoài cửa tiếng gọi của Cố Minh Thần vang lên. Nhìn đồng hồ đã hơn 8 giờ sáng mà cậu ta vẫn có thời gian dư để tới đây không sợ Uông Dạ kia đuổi việc à?
"Anh tới đưa em ra bến xe." Cố Minh Thần len qua người Từ Viện Sơ đi vào trong phòng. Nhìn đống đồ dưới nền nhà kia, nếu anh không chủ động tới chắc cô ấy định cứ thế kéo ra bên ngoài chờ xe buýt.
"Mấy giờ em ra bến."
"Hơn 9 giờ, tầm 10 giờ mới có xe, nhưng tôi sợ mấy ngày này đông người về quê nên muốn ra sớm một chút." Cậu ta tới cũng tốt, một mình cô cũng không cần phải vất vả, ngại cậu ta đi làm nên không muốn mở miệng nhờ vả, cậu ta tự vác thân tới đây thì cô cũng chẳng ngại.
"Đây là đồ anh biếu hai bác." Cố Minh Thần mang giúp Từ Viện Sơ hết mấy đồ đạc linh tinh kia lên xe khách, mới nhớ ra túi quà hôm qua anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-truc-ma/2821505/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.