Thấy cửa phòng học xôn xao, trái tim Dương Vĩ Nam đột nhiên đập “thình thịch”, vô thức hỏi:
“Hiệu... Hiệu trưởng Tôn, sao ông lại ở đây?”
Sắc mặt Tôn Bác Văn - hiệu trưởng trường trung học Tô Hành vô cùng u ám khi nghe thấy gã nói vậy.
Lúc này, người đàn ông trung niên có khuôn mặt vuông đứng đầu nói với giọng khiển trách:
“Đồng chí Bác Văn, với tư cách là một giáo viên, điều tối kỵ nhất là tin vào đáp án tiêu chuẩn! Cái gọi là đáp án tiêu chuẩn chỉ là kết luận rút ra sau nhiều năm tìm hiểu và nghiên cứu mà thôi. Nhưng với sự tiến bộ của thời đại và sự phát triển của khoa học, sẽ xảy ra những thay đổi lớn!
Chỉ có thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm tra sự thật! Là một người thầy giáo, sao cậu có thể gieo rắc cho học trò quan niệm phi lý rằng ‘đáp án tiêu chuẩn là chân lý, là vương pháp’ chứ?”
Bên kia, nghe thấy những lời này, hiệu trưởng Tôn Bác Văn lập tức nở nụ cười khiêm tốn, cúi đầu nói: “Hiệu phó Hà, ông dạy quá đúng!”
Thấy hành động của hiệu trưởng Tôn, Dương Vĩ Nam giật mình, thầm nghĩ thân phận của người đàn ông trung niên có khuôn mặt vuông trước mặt mình nhất định không hề đơn giản!
Nhưng dựa theo cách hiệu trưởng Tôn gọi ông ta thì có lẽ ông ta chỉ là hiệu phó của một trường, sao có thể khiến hiệu trưởng Tôn nịnh nọt như vậy?
Ngay sau đó, Dương Vĩ Nam dè dặt hỏi hiệu trưởng Tôn: “Hiệu trưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tong-su/2523665/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.