Một màn hí kịch này khiến cho trong lòng Hứa Thanh dấy lên sóng lớn, lúc nhìn về phía đội trưởng, trong nội tâm hiện ra rất nhiều suy đoán.
- Linh thạch của ta đâu.
Đội trưởng nhìn qua Hứa Thanh, nở nụ cười.
Hứa Thanh không nói hai lời, trực tiếp đưa ra 20 khối linh thạch.
Sau khi cầm lấy linh thạch, trên mặt đội trưởng lộ ra vẻ hài lòng, quét mắt nhìn tên thanh niên mặc áo bào tím nhạt.
- Người này tên là Triệu Trung Hằng, là một cái bao cỏ, nếu không phải gia gia của gã là trưởng lão của ngọn núi thứ bảy, sợ là gã đã sớm bị người khác gi3t chết rồi, làm sao còn có thể có thân phận hạch tâm.
- Nhưng mà nghe nói gã được gia gia của gã an bài từ trên núi xuống, đi tạm giữ chức ở Điều Hành ti, trở thành một thủ lĩnh, đoán chừng là muốn rèn luyện thêm cho gã một chút.
Đội trưởng nói xong, đi thẳng về phía trước, Hứa Thanh trầm mặc rồi đi theo, cùng nhau đi tới Bộ Hung ti.
Trên đường đi Hứa Thanh rất nhiều lần nhìn về phía đội trưởng, cho đến khi sắp đến Bộ Hung ti, đội trưởng nghiêng đầu nhìn qua Hứa Thanh, kinh ngạc hỏi.
- Tiểu tử ngươi thật sự rất biết chịu đựng nha, tại sao không hỏi ta vì sao lại lợi hại như vậy, vì sao có thể làm cho đệ tử hạch tâm phải tránh lui?
- Tại sao?
Hứa Thanh hỏi.
Đội trưởng nhìn Hứa Thanh, cảm thấy có chút không thú vị.
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-vuong/3749649/chuong-158.html