Một màn này, khiến cho ánh mắt trong đại điện lần nữa sáng lên, không nói gì, lại lần nữa chậm rãi nhắm lại.
Nữ đệ tử ở một bên nhìn thấy Hứa Thanh tiếp được lệnh bài cùng huy chương, đôi mắt chợt co rụt lại.
- Trình độ cảnh giác có thể so với lão nhân trong tông môn, lại có thực lực như thế!
Nữ tử trừng mắt nhìn, nguyên bản lúc trước nàng phát hiện Hứa Thanh không dễ chọc, sau đó dự định không muốn tiếp xúc nữa, nhưng ý nghĩ lúc này lại có chỗ cải biến, nàng muốn kết một cái thiện duyên, vì vậy mở miệng.
- Hứa Thanh sư đệ, ta quen thuộc đội 6, để ta dẫn ngươi đi.
Nói xong, nàng ý bảo Hứa Thanh có thể đeo huy chương lên.
Hứa Thanh thở sâu, đeo huy chương lên, sau đó chắp tay về phía đại điện, rồi mới nói lời cảm tạ về phía nữ đệ tử.
Hắn mặc dù tuổi nhỏ, nhưng đã trải qua nhiều, khiến cho hắn rất mẫn cảm đối với nội tâm người khác.
Hắn cũng đoán được nguyên nhân khiến cho thái độ của nữ đệ tử trước mắt này không ngừng biến hóa.
Trên thực tế đúng là như thế, lần này, nữ đệ tử trên đường chủ động giới thiệu bản thân với Hứa Thanh.
- Sư đệ, ta là Từ Diễm Hồng, thuộc bộ địa đội 9, hôm nay vừa đúng ngày ta phải trông cửa, cũng là duyên phận của ta và ngươi.
Từ Diễm Hồng dẫn Hứa Thanh đi bên trong Bộ Hung ti, ân cần chỉ vào mọi chỗ kiến trúc, giới thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-vuong/3749623/chuong-132.html