Thiếu niên áo lam lập tức im lặng, những người khác cũng nhao nhao căng thẳng, nhìn tu sĩ trung niên nói chuyện.
Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên.
- Đã đến giờ khảo thí, tổng cộng ba môn, người thông qua toàn bộ cho 1000 điểm cống hiến, tổng điểm xếp thứ nhất sẽ được ban thưởng thêm, môn khảo thí thứ nhất, là giá trị dị hoá trong cơ thể các ngươi!
- Bây giờ, từng người tiến lên, trình lệnh bài của các ngươi ra, rồi báo họ tên, không được giấu giếm, người nào vi phạm bị tra ra sẽ bị nghiêm trị!
Theo tu sĩ trung niên mở miệng, thiếu niên áo lam kia chớp mắt, là người thứ nhất đi đến quảng trường, trình lệnh bài trong tay, lớn tiếng nói.
- Đệ tử Chu Thanh Bằng, bái kiến tiền bối.
Thanh âm của gã vang dội, rơi vào tai ba người tu sĩ trung niên, bọn họ đều nhao nhao gật đầu.
Sau đó người thứ hai tiến lên, rất nhanh, khi còn thừa lại có sáu người, Hứa Thanh đi đến quảng trường, cung kính trình lệnh bài, sau khi chần chờ một chút, trầm giọng mở miệng.
- Đệ tử Hứa Thanh, bái kiến tiền bối.
Nhưng khi vừa nói xong câu này, Hứa Thanh bỗng có chút hoảng hốt, hắn đã cực kỳ lâu không nói cho người khác biết tên của mình rồi, chuẩn xác mà nói, đã sắp 7 năm rồi.
Giờ phút này nói xong, Hứa Thanh cúi đầu lặng lẽ lui ra phía sau.
Ba người trung niên kia quét mắt nhìn lệnh bài hắn đưa, cũng không chú ý quá nhiều tới hắn.
Cứ như vậy, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-vuong/3749606/chuong-115.html