Sau khi đi vào, hắn thuần thục dùng sách vở, đá tảng cùng các loại tạp vật linh tinh khác chặn lối vào trong động.Ngay lúc hắn đem cửa động hoàn toàn lấp đầy, ở bên ngoài, đêm tối đã trong nháy mắt bao trùm qua.Thiếu niên không buông lỏng cảnh giác, dùng sức nắm chặt tăm sắt trong tay, nín thở, ngồi xổm ở đó lắng nghe hồi lâu.Dần dần có âm thanh dị thú gào thét cùng tiếng khóc thê lương truyền đến, ngẫu nhiên còn xen lẫn tiếng cười quỷ dị.Dần dần tiếng gào thét bắt đầu rõ ràng hơn, trong lúc thiếu niên khẩn trương, thanh âm tựa như đi ngang qua, lại dần dần nhỏ đi, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở một bên.Trong động một mảnh đen kịt, thiếu niên yên lặng ngồi ở chỗ đó, thời gian tựa như đình chỉ vào giờ khắc này.Hắn ngẩn người, bình ổn thần kinh căng chặt cả ngày, lấy bình nước để trong người ra, nhấp vài ngụm, không để ý tới thanh âm bên ngoài, đem kền kền trong túi lấy ra.Trong bóng tối, đặt lên trên miệng từng ngụm từng ngụm một cắn xé.Trong cổ họng truyền đến từng trận mùi tanh, nhưng hắn bình tĩnh đem nó chậm rãi nuốt xuống, theo yết hầu đem thức ăn đè ép xuống dạ dày.Mà dạ dày giờ phút này cũng đang dùng sức co bóp, cố gắng tiêu hóa, giảm bớt đói khát.Rất nhanh cả con kền kền đã bị hắn ăn hết, thiếu niên hít sâu một hơi, từng trận mệt mỏi dâng lên toàn thân, hai mắt cũng chậm rãi nhắm lại.Nhưng trong tay hắn, vẫn thủy chung gắt gao nắm lấy cây tăm sắt màu đen kia, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-vuong/3749493/chuong-2.html