Giờ khắc này, tuy rằng Trần Phàm không có chỗ dựa nào vững chắc, nhưng so với Yến gia đại thiếu xuất hiện ở hội trường Chiết Giang lúc trước, thì càng làm cho người ta khiếp sợ hơn nhiều!
Ở dưới đài, nhóm quan khách đem ánh mắt từ trên người Trần Phàm chuyển dời về phía Yến Thanh Đế. Bất quá, Lăng Vĩ lại không hề chuyển dời mục quang, hắn vẫn trợn trừng hai mắt lên, thần tình trắng bệch nhìn chằm chằm vào Trần Phàm, chính xác hơn là đang nhìn Nạp Lan Hương Hương ở bên cạnh Trần Phàm.
Bởi vì có hận ý với Nạp Lan Hương Hương, hắn từng lấy thân phận chó săn cho Yến Thanh Đế mà xuất hiện ở trước mặt của Nạp Lan Hương Hương. Nhưng hắn vẫn cảm thấy tự hào và thật đắc chí!
Cảm giác như, chỉ cần hắn có thể nhìn thấy Nạp Lan Hương Hương bị chà đạp, bị người khác xé nát cái phần tâm tính kiêu ngạo, thì hắn sẽ thích thú ngất trời!
Mà lần này tới Đại Liên, bởi vì biết Yến Thanh Đế muốn động thủ với Nạp Lan gia, bởi vì Yến Thanh Đế hứa hẹn, sẽ cho hắn đảm nhận chức vụ cục trưởng Chiêu Thương Cục, nên trong lòng hắn đang tràn ngập chờ mong.
Chờ mong một dịp gặp mặt Nạp Lan Hương Hương!
Thậm chí hắn còn ảo tưởng qua tình huống, khi Nạp Lan gia trở thành quân cờ của Yến Thanh Đế, Nạp Lan Hương Hương cũng biến thành đồ chơi cho Yến Thanh Đế. Đến lúc đó, hắn mới xuất hiện ở trước mặt nàng...Mắng nàng là một ả gái điếm, hoàn toàn xé nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-vuong/1242511/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.