Chương trước
Chương sau
Thời gian giống như hạt cát trôi qua kẽ tay, chờ khi ngươi muốn bắt lấy, thì đã quá muộn màng.
 
Trong chớp mắt đã tới cuối tháng năm.
 
Vào khoảng giữa tháng năm, tiểu thiên vương Hong Kong Vương Hạo bị tổng cục điện ảnh dùng phương thức tàn nhẫn nhất, trực tiếp truyền đạt chỉ thị cho truyền thông, báo chí, tạp chí, internet cơ hồ hoàn toàn không tìm được chút tin tức nào về Vương Hạo.
 
Mà theo thời gian trôi qua, hành động thảo luận về Vương Hạo trên internet cũng nhanh chóng thối lui, điều này cũng mang theo ý nghĩa Vương Hạo đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt quần chúng, đã dần dần phai nhạt.
 
Đồng dạng bởi vì chuyện Trần Phàm đến bái phỏng Ngụy lão, vì thế Ngụy gia trong hai mươi năm quật khởi từng bước một, đã trở thành đối tượng chú ý của rất nhiều vòng luẩn quẩn.
 
Ngụy gia rốt cục muốn làm gì?
 
Bàn cờ giữa Trần gia Trần Phàm và Thanh bang chẳng lẽ sắp tàn cuộc?
 
Đây là chuyện được thảo luận nhiều nhất trong giới xã hội thượng lưu.
 
Nhưng...
 
Làm cho những thành viên trong những vòng luẩn quẩn kia thật thất vọng chính là từ sau khi Trần Phàm bái phỏng Ngụy lão, căn bản cũng không có tiến triển tiếp theo, Ngụy gia cũng không làm ra hành động gì, mà vô luận là Trần Phàm hay Tiết Hồ cũng không tiếp tục tiến hành giao phong lần thứ hai.
 
Thế cục tựa hồ lại trở nên giằng co.
 
Bất quá tuyệt đại bộ phận đều tin tưởng, cái gọi là giằng co chỉ là trong nhất thời.
 
Theo bọn hắn xem ra, đây là sự yên tĩnh trước cơn giông bão.
 
Thế cục lớn đang giằng co, thế cục nhỏ vẫn đang chuyển biến - trong hơn mười ngày qua, chó điên Lâm Đông dựa theo chỉ thị của Trần Phàm, dưới sự trợ giúp của La Vĩ, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai quét ngang toàn bộ thế lực Thanh bang tại Chiết Giang.
 
Trong bạch đạo, Trần Phàm vô cùng có khả năng đạt được Ngụy gia ủng hộ, trong hắc đạo, Thanh bang ở tại Chiết Giang đã hoàn toàn mất thế, đây đối với Thanh bang mà nói, là một lần giao phong hoàn toàn thất bại.
 
Nguyên bản trong đại hội Thanh bang, Tiết Hồ phất cờ của Yến gia, bình ổn sự bất mãn trong lòng các đại lão Thanh bang, đưa hi vọng cho bọn hắn mà hiện giờ thế cục chuyển biến, làm những đại lão Thanh bang lại lo lắng.
 
Một bầu không khí bất an đang từ từ không chút tiếng động lan tràn khắp Thanh bang...
 
Cuối tháng năm không khí đã hoàn toàn tiến vào mùa hè, nhiệt độ không khí hoàn toàn tăng cao, khí trời nóng bức làm mọi người vô cùng khó chịu, đồng thời cũng cung cấp cho các cô gái điều kiện biểu lộ dáng người hoàn mỹ của mình, phàm là những cô gái có chút vốn liếng, ở trong mùa hè liền bộc lộ ra vẻ xinh đẹp nhất của các nàng, hoặc là đôi đùi đẹp trắng noãn, hoặc là thâm thúy, hoặc là bằng phẳng, cùng vòng eo thon nhỏ nhắn, hoặc là bờ lưng bóng loáng như ngọc...
 
Ngồi trong chiếc xe lướt nhanh trên đường, Lâm Đông vừa hoàn thành xuất sắc sứ mạng do Trần Phàm giao cho, cũng không đưa mắt ngắm nhìn phong cảnh mê người bên ngoài cửa xe, mà nhẹ nhàng nhu nhu huyệt thái dương, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì.
 
Rất nhanh, được hai chiếc Audi A7 bảo hộ, chiếc xe xuyên qua khu náo nhiệt, thẳng đến cửa ngõ ra vào đường cao tốc.
 
Năm giờ rưỡi, Lâm Đông đã đến lối ra của đường cao tốc.
 
Khi xe dừng lại, Lâm Đông giơ tay nhìn đồng hồ, sau đó bước xuống xe châm một điếu thuốc lá, tùy ý dựa vào cửa xe, vừa hút thuốc vừa chờ đợi Trần Phàm đến.
 
Có thể nói không chút nào khoa trương, bản thân từng là ông trùm hắc đạo Nam Kinh, hiện giờ thân là chó điên Lâm gia, Lâm Đông đã trở thành đại hồng nhân danh xứng với thực tại phía nam hắc đạo.
 
Nhưng tuy rằng thanh danh của Lâm Đông vang dội, nhưng có rất ít người từng gặp qua hắn.
 
Ở dưới tình hình này, lực hấp dẫn của hắn xa xa không bằng chiếc xe treo biển số sáu số.
 
Trong sự chờ đợi kiên nhẫn của Lâm Đông, một đoàn xe xuất hiện trên lối ra đường cao tốc, hai chiếc đi đầu là xe Benz, ở giữa là chiếc Bentley, mặt sau cũng là hai xe Benz, ngoài ra sau cùng còn có một chiếc Cayenne và một chiếc Audi A7.
 
Nhìn thấy đoàn xe đến, Lâm Đông ném tàn thuốc dập tắt, đem theo thủ hạ cung kính đứng ngay ven đường lẳng lặng đợi.
 
Rất nhanh, đoàn xe đi thông qua trạm thu phí trên đường cao tốc, lần lượt dừng lại trước người Lâm Đông, trong đó chiếc Bentley của Trần Phàm lại dừng ngay bên cạnh Lâm Đông.
 
Lâm Đông cũng không nói lời nào, tiến lên một bước cúi người cung kính mở cửa xe.
 
Trong xe, bởi vì thời tiết quá nóng bức, Trần Phàm cũng không mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên người mặc chiếc áo sơ mi hoa văn màu nhạt, một chiếc quần tây đơn giản, chân mang giày xăng đan, cả người thoạt nhìn cực kỳ thoải mái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
- Trần tiên sinh.
 
Mở cửa xe, Lâm Đông cung kính chào hỏi.
 
- Vào ngồi đi.
 
 Trần Phàm xê dịch thân mình mỉm cười.
 
Sắc mặt Lâm Đông thật bình tĩnh ngồi vào chiếc Bentley, sau đó hơi có vẻ kích động tiếp nhận thuốc lá Trần Phàm đưa qua, lấy ra hộp quẹt châm lửa cho Trần Phàm.
 
Nhẹ nhàng phun ra ngụm khói, Trần Phàm thản nhiên nói:
 
- Chuyện Chiết Giang tôi đều đã biết, làm không tệ.
 
- Trần tiên sinh chỉ đạo có cách, a Đông chỉ làm chân chạy mà thôi.
 
 Lâm Đông thành khẩn nói.
 
Trần Phàm giống như đã quen thái độ tôn kính của Lâm Đông đối với hắn, cũng không để ý, nghĩ nghĩ, nói:
 
- Ngày mai tôi muốn đến Hong Kong, anh cùng đi chung đi.
 
- Dạ. Trần tiên sinh!
 
Lâm Đông lập tức đáp lời, nhưng trong lòng đang tự hỏi mình: Hay là Trần tiên sinh dự định cuộc chiến tiếp theo diễn ra tại Hong Kong? Không phải nói tới tháng bảy mới chính thức phát hỏa cuộc chiến thứ hai sao?
 
Dù trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng Lâm Đông không dám hỏi nhiều.
 
- Cách quản lý xã đoàn tại Hong Kong, phương diện kinh doanh có chỗ độc đáo, lần này anh đi có thể học hỏi thêm kinh nghiệm.
 
 Trần Phàm làm như nhìn ra vẻ nghi hoặc của Lâm Đông, nghiêm mặt nói:
 
- Chiết Giang đã đánh xuống, làm sao quản lý, làm sao hoạt động, đây là việc anh cần phải làm ở tháng sáu. Đương nhiên, công tác chuẩn bị cho cuộc chiến thứ hai cũng không thể chậm trễ.
 
- A Đông hiểu được!
 
Lâm Đông tỉnh ngộ, trong lòng âm thầm cảm thán Trần Phàm suy nghĩ thật chu đáo - mặc dù hắn theo chỉ thị của Trần Phàm đánh xuống Chiết Giang, nhưng Chiết Giang là đại bản doanh thứ hai của Thanh bang, có thật nhiều phương diện Nam Kinh không thể so sánh, ở dưới tình hình này, Lâm Đông muốn dùng cách quản lý Nam Kinh để quản lý Chiết Giang, kết quả có vẻ cực kỳ cố sức, còn có chút lực bất tòng tâm.
 
- Anh trở về chuẩn bị một chút, mang theo một hai tâm phúc là được rồi.
 
 Trần Phàm dụi tắt tàn thuốc, dự định chấm dứt buổi nói chuyện.
 
Lâm Đông thật cẩn thận đặt điếu thuốc Trần Phàm đưa cho vào trong túi, sau đó bước xuống xe, đưa mắt nhìn xe Trần Phàm rời đi mới ngồi vào chiếc xe của mình.
 
Dư âm trời chiều chiều xuống khu nhà giàu tại Cửu Khê Mân Côi Viên, trong hồ bơi một biệt thự. Bảo Nhi đang mặc đồ bơi, ôm lấy một chiếc phao ở trong hồ bơi tung tăng nghịch nước vô cùng vui vẻ.
 
- Dì út, xuống đây bơi với Bảo Nhi đi.
 
Trời chiều chiếu lên khuôn mặt trắng noãn của Bảo Nhi, mái tóc quăn hoe vàng của cô bé đẫm ướt, trên khuôn mặt nở rộ dáng tươi cười vô ưu vô lự, đôi tay núc ních không ngừng vỗ lên mặt nước, bọt nước văng tung tóe khắp nơi.
 
Bên trong chiếc dù che nắng đặt cạnh bể bơi, Nạp Lan Hương Hương mặc bộ áo tắm hai mảnh màu vàng bộc lộ đường cong ma quỷ đang nằm trên ghế, hai chân không an phận gác cùng một chỗ, trong tay bưng một ly nước trái cây ướp lạnh.
 
Trời chiều chiếu lên da thịt bóng loáng như ngọc của nàng, hiện lên nhiều điểm vàng óng ánh, mái tóc dài hiền thục phiêu dật tùy ý xõa trên đầu vai, đôi xương quai xanh gợi cảm hiện rõ, đôi gò núi thâm thúy cùng vùng bụng phẳng lỳ, chiếc eo thon cùng bờ mông đầy đặn hiện rõ độ cong mê người, hai đùi ngọc thon dài trắng nõn như ngọc, vừa nhìn vào thật khiến người ta có cảm giác muốn xé mở chiếc quần bikini, ngắm nghía cảnh xuân...
 
Năm nay Nạp Lan Hương Hương đã được hai mươi sáu tuổi, ngoại trừ bản thân có địa vị là công chúa của Nạp Lan gia, bản thân cũng thật có đủ vốn liếng để kiêu ngạo, nói riêng về khuôn mặt cùng dáng người, nàng đủ làm cho hơn 90% phụ nữ phải hâm mộ!
 
Mà nàng còn có được hương thơm cơ thể độc nhất vô nhị.
 
Hương thơm cơ thể này cũng đủ làm cho bất cứ người đàn ông bình thường nào thú huyết sôi trào.
 
Danh xưng Hương Nữ, cũng vì vậy mà đến.
 
Ngoài ra, nàng còn tinh thông cầm kỳ thi hoạ, ở cổ đại là tiêu chuẩn tiểu thư khuê các.
 
Mà trên thực tế, trước khi mẹ của Bảo Nhi xảy ra sự cố, Nạp Lan Hương Hương cũng đã nổi danh trong vài vòng luẩn quẩn tại đế đô.
 
Nghe được lời gọi của Nạp Lan Bảo Nhi, Nạp Lan Hương Hương thật tao nhã buông ly nước trái cây, bộ dạng uể oải ngồi dậy, để đôi chân trần hạ xuống mang theo dép lê đi tới bên cạnh bể bơi, nhẹ nhàng hất tung mái tóc, động tác thật mê người.
 
Sau đó nàng nhẹ nhàng bỏ đôi dép lê, đôi chân ngọc giẫm nhẹ lên bờ bể bơi, thả người nhảy xuống nước.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.