Chương trước
Chương sau
Một tay khiến Diệc Cường không thể động đậy, tay kia của Dương Hiểu Đồng vận nội lực, một quyền đánh vào bụng Diệc Cường.
Mặc dù Diệc Cường đã nhận ra động tác của cô nhưng bởi vì tay bị cô nắm lấy nên không tránh thoát được, cho nên chỉ có thể dùng tay kia của mình muốn ngăn cản công kích của Dương Hiểu Đồng.
Nếu chỉ như thế đã bị hắn chặn được thì hắn đã đánh giá quá thấp thực lực Dương Hiểu Đồng. Nắm tay mang theo kình khí cực kì mạnh mẽ hung hăng ầm ầm đánh trên bụng hắn, đồng thời bàn tay đang nắm tay hắn cũng bị cô thả ra.
Mà Diệc Cường lại trực tiếp bị cô đánh bay ra ngoài lôi đài, nặng nề rơi trên đất.
Tĩnh, toàn bộ đài tỷ võ đều yên tĩnh tới cực điểm.
Trừ cực ít người, những người khác đều đã quên mình đang làm gì, một màn trước mặt quá mức rung động, một chiêu, chỉ một chiêu đã đánh bại Diệc Cường.
Trước đó bọn họ đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, tất cả đều là Diệc Cường giành được thắng lợi thế nào, cho dù có một số ít người cho rằng Diệc Ly có thể sẽ thắng lại không nghĩ có thể lấy sức mạnh tuyệt đối giành thắng lợi.
Sau một lúc lâu, Diệc Hy và Diệc Đồng dẫn đầu vỗ tay, hai người rất kinh ngạc, tạo thành hiệu quả như vậy, sức mạnh của cô đã mạnh tới mức nào? Hai người bọn họ có thể làm được vì thực lực đẳng cấp của bọn họ cao hơn so với Diệc Cường, cho nên làm được là bình thường nhưng Diệc Ly thì sao?
Bọn họ không biết thực lực chân chính Diệc Ly rất mạnh, dù sao bọn họ tu luyện công pháp khác nhau, hai người căn bản không thể điều tra thực lực của cô.
Đối với hiệu quả như vậy, Dương Hiểu Đồng tương đối hài lòng. Cường độ thân thể và sức mạnh với người cùng cấp thì cô mạnh hơn không ít. Bình thường người tu chân chỉ có một cơ hội tẩy gân phạt tủy nhưng cô không như thế. Cô đã tiến hành cải tạo thân thể ba lần, cường độ thân thể mạnh hơn so với bọn họ.
Vừa rồi lực lượng của cô đồng thời bạo phát, tạo thành hiệu quả như vậy cũng không có gì kỳ quái, dù sao đối phương chỉ có một tay để chống đỡ, không thể nào giảm bớt lực được.
“Còn có ai muốn khiêu chiến?” Tiếng nói lạnh lùng truyền ra từ giữa đài tỷ võ. Những lời này của Dương Hiểu Đồng là nói nếu có ai muốn khiêu chiến với cô, cô sẽ phụng bồi tới cùng.
Diệc Tu và Diệc Linh nhìn Diệc Cường té trên mặt đất một lúc lâu vẫn không đứng dậy được, nuốt từng ngụm nước bọt, trong lòng vui mừng may mắn vì vừa rồi mình không có xúc động khiêu chiến, nếu không kết quả của bọn họ tuyệt đối sẽ không tốt hơn so với Diệc Cường.
Phải biết rằng Diệc Cường là người đứng đầu trong ba người, một chiêu bị đánh xuống đài, mặt kia bị ném, chậc chậc.
Trong đầu mọi người đều tràn ngập một ý nghĩ: Hóa ra mặc dù Diệc Ly lớn lên ở bên ngoài, không được hưởng tài nguyên tu luyện Diệc gia nhưng thực lực của cô vẫn không thể khinh thường.
Nghĩ tới đây, mọi người càng cảm khái, chênh lệch giữa phân hệ và dòng chính lại lớn như vậy, đám Diệc Hy bọn họ có thể nói bởi vì bọn họ được hưởng dụng tài nguyên tu luyện phong phú hơn so với bọn họ, cho nên thực lực mạnh hơn so với bọn họ, vậy Diệc Ly thì sao? Bọn họ đã hoàn toàn không viện cớ được nữa.
“Nếu như không có người khiêu chiến thì tôi sẽ xuống đài.” Dương Hiểu Đồng thấy một lúc lâu cũng không có người nói chuyện, lại lần nữa lên tiếng, đối với hiệu quả như vậy cô đã sớm dự liệu.
Tin rằng trong những ngày kế tiếp sẽ không có người khi dễ cô nữa, cảm giác này, cô rất không thích!
Thấy vẫn không có ai nói chuyện, cô lập tức rời khỏi đài tỷ võ.
“Nếu như con cháu phân hệ không có người tiếp tục khiêu chiến, như vậy lần thi đấu khiêu chiến này kết thúc tại đây.” Diệc Hàn Hựu lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Dương Hiểu Đồng tràn đầy tán thưởng, thực sự không ngờ thực lực của con bé lại mạnh như vậy, thật khiến bọn họ vui mừng.
Lát nữa sau khi trở về còn phải thông báo chuyện này một tiếng, Diệc Ly thật sự là bảo bối của Diệc gia a.
Sau khi Diệc Hàn Hựu tuyên bố khiêu chiến thi đấu chấm dứt, ông thuận tiện nói: “Hiện tại tỷ võ dòng chính bắt đầu!” Lúc nói những lời đó mắt ông cũng lóe sáng.
Không chỉ có ông mà người ở chỗ này đều như thế. Diệc Hy cười nói: “Tới lượt chúng ta ra sân, trước kia mỗi lần đều chỉ có hai người là anh và Đồng nhi, lần này rốt cuộc không còn hai người nữa.”
Diệc Đồng lại không để ý tới Diệc Hy, kéo Dương Hiểu Đồng nói: “Em gái, đi, chúng ta đi rút thăm.”
Cuối cùng kết quả rút thăm là Diệc Đồng đấu với Diệc Hy trước tiên, trận thứ hai thì là Dương Hiểu Đồng đấu với Diệc Hy, trận thứ ba là Diệc Đồng đấu với Dương Hiểu Đồng.
Nếu như trận thứ hai Dương Hiểu Đồng thắng Diệc Hy thì trận thứ ba không cần tiếp tục. Chỉ có điều tất cả mọi người ở đây đều cho rằng việc đó không có khả năng. Thực lực Diệc Hy bọn họ vẫn luôn hiểu rõ, hắn được xưng thiên tài của Diệc gia.
Hai người Diệc Hy và Diệc Đồng đồng thời cười với Dương Hiểu Đồng. Sau đó nhanh chóng lên đài tỷ võ, hai người một một thân trường bào màu trắng, nhìn qua có vài phần giống hiệp khách cổ đại. Hôm nay Diệc Đồng không tiếp tục mặc váy mà mặc một bộ trang phục cưỡi ngựa, lộ ra dáng người lồi lõm cực kì hấp dẫn.
Dương Hiểu Đồng đứng bên cạnh nhìn bộ dáng hai người giằng co, phát hiện dưới đài có rất nhiều người trong mắt đều mang theo vẻ hâm mộ, đám phụ nữ không chớp mắt nhìn chằm chằm Diệc Hy, trái tim trong mắt quả thực sắp ngưng tụ thành hình rồi. Đám đàn ông một bên nhìn dáng người Diệc Đồng một bên nuốt nước miếng, hiển nhiên Diệc Đồng có hấp dẫn quá lớn.
Thật đúng là đủ tai họa, cũng không biết bọn họ vì xem bọn hắn tỉ thí hay nhìn hai người bọn họ. Chỉ có điều chính Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với cuộc tỉ thí hai người bọn họ.
Hai người là hai nhân vật đứng đầu trong đồng lứa Diệc gia, thực lực khẳng định so với cô đoán còn mạnh hơn nhiều, cô không thể chờ đợi được muốn nhìn họ đấu.
Ngay lúc Dương Hiểu Đồng cảm khái hai người Diệc Hy và Diệc Đồng yêu nghiệt, lại chưa từng phát hiện, ánh mắt người ở chỗ này dừng lại trên người cô không ít hơn so với hai người bọn họ, thậm chí còn vượt qua hai người bọn họ. Bởi vì cô so với hai người bọn họ lại càng thần bí hơn.
Lúc này vui cười trên mặt hai người Diệc Hy và Diệc Đồng đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là vẻ nghiêm túc, hai người cũng không giằng co kéo dài lâu, Diệc Đồng ra tay trước.
Nội lực ngưng tụ ở hai tay của chị ấy, Dương Hiểu Đồng cẩn thận phát hiện không khí lưu động xung quanh tay chị ấy bị ảnh hưởng, chưa đến mười giây, trên tay Diệc Đồng đã ngưng tụ thành một khối không khí trong suốt đang xoay tròn, nếu không phải phương hướng khối không khí đó khác với không khí lưu động thì rất khó để nhìn ra.
Chỉ chiêu thức ấy đã đủ Dương Hiểu Đồng khiếp sợ, đến tận bây giờ, vô luận gặp được người ở bên ngoài hay con cháu phân hệ Diệc gia, cô chưa từng thấy qua loại phương thức công kích đó, cô có thể cảm nhận được năng lượng bao hàm trong khối không khí đó, nếu mình chống lại sợ rằng cũng hết sức vướng tay vướng chân.
Cái gọi tài nguyên tu luyện Diệc gia là thứ này sao? Phương thức công kích so với các loại võ như taekwondo mạnh hơn rất nhiều, đây quả thực là phương pháp vận chuyển ẩn chứa nội lực, có vài phần tương tự với huyết chú trước kia Diệc Thiên Quang sử dụng, chẳng lẽ đây là bí tịch ngàn năm truyền thừa?
Trong lúc Dương Hiểu Đồng phỏng đoán, Diệc Đồng đã công kích tới trước mặt Diệc Hy, mà Diệc Hy cũng không tiếng động vận nội lực tạo thành một tấm chắn phòng hộ trước mặt của mình, hai cỗ năng lượng đụng nhau cùng một chỗ tạo thành một cơn gió lốc lớn giữa đài tỷ võ, ngay cả mặt đất dưới đài tỷ võ cũng hơi tổn hại, có mấy chỗ bị nứt ra.
Nhìn thấy một màn này, Dương Hiểu Đồng xác định ý nghĩ của mình không sai, khác biệt giữa dòng chính và phân hệ chính là ở điểm này, chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn, căn bản không thể so sánh.
Không ngờ lại có công phu lợi hại như vậy, đáng tiếc mình không thể học được, trở về cô phải hỏi mình có thể học tập hay không, phương thức công kích tốt như vậy, nếu như không thể học thì quá thiệt rồi.
Dương Hiểu Đồng âm thầm hạ quyết tâm lại lần nữa quan tâm biến hóa trên đài, thực lực hai người đều rất mạnh, sau vòng thứ nhất so đấu, hai người đã dùng phương thức cận chiến để đấu, đấu cận chiến có thể nói hai người đều tương xứng, chỉ trong một phút đồng hồ ngắn đã giao thủ mười mấy lần, mọi người nhìn hoa cả mắt.
Cũng may Dương Hiểu Đồng có thể thấy rõ, cô phát hiện hai người giao thủ không hề lưu tình chút nào, tất cả chiêu thức ra tay đều nhắm vào điểm yếu hại của đối phương, có thể làm được điểm này cũng không dễ dàng, chỉ cần hơi lơ là một chút hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Hai người rất nhanh tách ra, đứng hai bên tỷ võ đài, trên mặt đều là vẻ nghiêm túc. Chỉ có điều Dương Hiểu Đồng lại nhìn ra hơi thở của Diệc Đồng hỗn loạn hơn Diệc Hy, trên thực lực tuyệt đối, Diệc Đồng vẫn kém hơn Diệc Hy một chút.
Đột nhiên hai tay Diệc Đồng đặt trước ngực mình rất nhanh cuốn lại, dấu tay bắt đầu từ trên tay của chị ấy sinh sôi bộc phát một màn thần kỳ, một cỗ dao động mạnh mẽ chấn động phát ra từ hai tay của chị ấy.
Ánh mắt Dương Hiểu Đồng ngưng trọng, nhìn thấy Diệc Đồng sử dụng tuyệt chiêu, kết quả cuối cùng như thế nào phải xem một chiêu này rồi. Diệc Hy cũng phát hiện điểm này, rất nhanh vận nội lực của mình, nội lực qua hai tay của anh, cuốn lại tạo thành hình dạng một con rồng.
Mặc dù thể tích không phải rất lớn nhưng dù sao đó cũng là một con rồng, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc hơn khi thấy từ miệng con rồng cô như có như không nghe thấy tiếng rồng ngâm.
Võ học như vậy, Dương Hiểu Đồng cũng muốn học.
“Hiểu Đồng, võ học đó thật thần kỳ a, lần đầu tiên tớ thấy đó.” Du Du cảm khái nói.
“Ha ha, cuối cùng địa cầu chúng ta cũng có một thứ siêu cấp tinh cầu không có rồi, đây là bí tịch cổ đại, giống như khinh công của Linh nhi đều thuộc về cổ đại.”
“Không tệ không tệ, uy lực này rất cường đại a, Hiểu Đồng cậu cũng phải tranh thủ cơ hội tu luyện, một khi tu luyện thành công, chỉnh thể thực lực của cậu sẽ tăng rất lớn.”
Dương Hiểu Đồng gật đầu, Du Du không nói, cô cũng đã có ý nghĩ này rồi. “Đợi sau khi tỷ võ hôm nay chấm dứt, tớ sẽ đi hỏi một chút, nhìn thấy thứ này thật sự khiến cho người ta trông mà thèm.”
“Hiểu Đồng, loại thủ pháp công kích này cho tới bây giờ cậu chưa bao giờ gặp, lát nữa cậu tỷ võ cùng Diệc Hy, cậu…” Tiếp theo Du Du cũng không nói nữa, chỉ có điều sự ngượng nghịu trên mặt đã thể hiện suy nghĩ của cô.
“Tớ cũng không rõ lắm, ở phương diện này hoàn cảnh của tớ cực kì xấu, nhưng tớ sẽ không ngồi chờ chết, chờ coi đi!” Cô Dương Hiểu Đồng cũng không dễ dàng thua như vậy.
Thấy Dương Hiểu Đồng có lòng tin như thế, Du Du cười cười, có lòng tin là được, chủ nhân Thiên Hàng Bảo Điển của cô sao có thể kém? Nghĩ tới đây, cô không khỏi bắt đầu đắc ý.
“Ngất Thiên ấn!”
“Long ngâm cửu thiên!”
Sau khi hai người ngưng tụ công kích thành công, kèm theo một tiếng gầm nhẹ của hai người, dưới ánh mắt kinh diễm của mọi người ầm ầm đụng vào nhau ma sát tiêu hao năng lượng của đối phương.
Trên đài tỷ võ cát bay đá chạy, lại không ai nhắm mắt lại, đều rất sợ bỏ lỡ chi tiết nào đó. Cuối cùng Diệc Hy vẫn mạnh hơn một bậc, khi long ngâm cửu thiên đánh tan ngất thiên ấn vẫn còn dư lực công kích Diệc Đồng, mà Diệc Đồng chỉ có thể vội vàng chống lại, cuối cùng ngã xuống đài.
Chỉ có điều lúc Diệc Đồng rơi xuống đài, Diệc Hy lại nhanh chóng tiếp được chị ấy, không để chị ấy bị thương quá nặng. Dương Hiểu Đồng cũng vội vàng chạy tới, lần này tỉ thí Diệc Đồng cũng bị thương, dù sao bọn họ công kích đều rất mạnh mẽ, cuối cùng cho dù muốn dừng lại cũng không dừng được.
Ngất Thiên ấn liên hệ với tinh thần Diệc Đồng, Ngất Thiên ấn bị hủy, tất nhiên Diệc Đồng cũng bị phản phệ, chỉ có điều cũng may nó không quá nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian thì có thể tốt hơn.
Diệc Hàn Hựu cũng đi qua nhìn tình hình Diệc Đồng, thấy không phải quá nghiêm trọng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó tuyên bố tỷ võ ngày mai tiếp tục.
Trải qua tỉ thí vừa rồi, Diệc Hy tiêu hao cũng không nhỏ, nếu tiếp tục tỉ thí thì rất không công bằng, trước đây bởi vì chỉ có hai người Diệc Hy và Diệc Đồng, chỉ cần tỷ thí một trận là xong, hiện tại lại không được. Lúc nghe thấy quyết định này, mọi người cũng không có dị nghị, bọn họ có thể hiểu điểm này.
Dương Hiểu Đồng và Diệc Hy đưa Diệc Đồng trở về, để cô nghỉ ngơi thật tốt sau đó về nhà mình. Dương Hiểu Đồng cũng không vào phòng mà đi tìm Lam Toàn.
Lam Toàn thấy Dương Hiểu Đồng tới, trên mặt cũng hiện lên vui mừng: “Ly nhi tới a.”
“Dạ mẹ, con có chuyện muốn hỏi mẹ.” Dù sao đều là người một nhà, cô trực tiếp hỏi.
“Chuyện gì thế?”
“Mẹ, hôm nay con nhìn thấy anh với chị tỷ võ, phương thức công kích của hai người bọn họ cho tới bây giờ con chưa từng thấy qua, có phải bí tịch võ công của Diệc gia hay không?”
Nghe cô nói như thế, Lam Toàn ngược lại không lộ ra biểu tình quái dị gì, bà nói: “Ừ, đúng vậy, đó chính là bí tịch võ công của Diệc gia, chỉ có dòng chính được học, bọn Đồng nhi từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện.”
“Vậy tại sao con không có thể tu luyện ah?”
“Trước đây con không ở nhà đương nhiên không tu luyện được rồi.”
“Con đang nói hiện tại mà.” Dương Hiểu Đồng giải thích.
“Nha, hiện tại, con có thể tu luyện, ở Trân Bảo Các của Diệc gia đó, con tới đó sẽ không có ai ngăn cản con, bí tịch võ công đó ở lầu ba, ôi, cũng do mẹ hồ đồ lại quên mất chuyện này. Ly nhi, nếu như con cảm thấy hứng thú thì đi xem đi.”
“Vâng” Dương Hiểu Đồng gật đầu, vốn cho rằng còn phải tốn chút công phu, không nghĩ tới lại đơn giản như vậy đã giải quyết xong. “Mẹ, vậy con đi trước nha!”
Dương Hiểu Đồng ra khỏi phòng sau đó rất nhanh tới khu Trân Bảo Các, sau khi hỏi thăm một chút thì tìm được vị trí Trân Bảo Các. Trân Bảo Các chính là một tòa tháp, tổng cộng chia thành năm tầng.
Một đường tiến vào, chỉ có điều người giữ cửa cũng nói cô chỉ có thể tiến vào tầng ba. Hai tầng trên cần được gia chủ phê chuẩn mới có thể vào.
Dương Hiểu Đồng tới lầu ba lập tức nhìn thấy rất nhiều giá sách. Trên mỗi giá sách đều để một quyển sách bí pháp, cầm lên một quyển vừa nhìn thấy ghi “Ngự thiên thần chưởng”, cô tùy ý lật vài tờ, quả nhiên chính là bí tịch võ công. Dương Hiểu Đồng lập tức kích động, sau khi tìm một vòng quả nhiên tìm được tuyệt học “Long ngâm cửu thiên” mà Diệc Hy thi triển hôm nay.
Uy lực này thoạt nhìn rất không tệ, mình mượn trở về xem thật kỹ, học xong cũng có thêm một chút năng lực. Sau khi Dương Hiểu Đồng đăng ký thành công, mượn được sách, chỉ có điều được nhắc nhở liên tục trừ cô ra tuyệt đối không thể để bất luận kẻ nào khác xem, bằng không sẽ phải chịu trừng phạt.
Dương Hiểu Đồng tất nhiên hiểu rõ, bí tịch như vậy chỉ có con cháu dòng chính bọn họ có thể thấy, những người khác ngay cả phân thứ Diệc gia cũng không cách nào học tập, cũng đã chứng minh trình độ coi trọng bí tịch võ công này của Diệc gia.
Đồng thời cũng thầm than vận khí của mình tốt, may mắn mình là con cháu dòng chính, có thể dễ dàng mượn về học tập, con cháu phân hệ muốn tranh đoạt tu luyện tài nguyên chắc trừ đan dược chính là bí tịch này rồi.
Chỉ có điều đó cũng là chuyện đương nhiên, đổi lại mình cũng sẽ làm giống như vậy, đối với mình mà nói, bí tịch này có nhiều tác dụng hơn đan dược.
Sau khi Dương Hiểu Đồng trở về lập tức cầm bí tịch lên nghiêm túc nhìn, dần dần trầm mê vào trong đó, đồng thời dựa theo hình vẽ trên đó bắt đầu tu luyện, mà trong lúc học, Dương Hiểu Đồng mới biết hóa ra thi triển võ học như vậy có yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực của người tập.
Bộ dáng con rồng hôm đó và trình độ ngưng tụ phải có tinh thần lực để khống chế, nếu như không có tinh thần lực khống chế thì có nhiều nội lực hơn nữa cũng không cách nào ngưng tụ thành hình.
Cũng may tinh thần lực của Dương Hiểu Đồng cũng không kém, mấy ngày nay vẫn luôn luyện chế đan dược, luyện chế đan dược cũng là tiêu hao tinh thần lực, mà trong quá trình luyện đan, tinh thần lực của cô cũng có đề thăng không nhỏ, cho nên trong quá trình nghỉ ngơi, tinh thần lực cũng không tạo thành vấn đề gì cho cô.
Phải biết rằng muốn tu luyện bí tịch, vấn đề lớn nhất chính là phương diện tinh thần lực, mà phương diện tinh thần lực Dương Hiểu Đồng không có vấn đề, đã nói lên độ khó cô tu luyện môn bí tịch đã ít hơn rất nhiều.
Nội lực của cô vốn không yếu, chỉ là không vào kỳ môn mà thôi, hiện tại có bí tịch, tốc độ tu luyện của cô đương nhiên tiến triển cực nhanh, từ lúc bắt đầu cầm bí tịch, tròn một ngày cô đều luyện tập bí tịch này.
Thẳng đến ngày hôm sau khi Diệc Đồng và Diệc Hy đến tìm cô, cô mới dừng lại đến, cảm khái mới đó mà đã qua một ngày, đối với môn bí tịch này cô đã có thể nắm giữ đại khái, phương pháp và quá trình cô đã hiểu, chỉ có điều chưa thực chiến qua nên không biết thi triển ra sẽ có hiệu quả thế nào.
“Hiểu Đồng, thời gian tỷ võ sắp tới, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng tới đó.” Diệc Hy cười nói, ở Diệc gia chuyện đến muộn là chuyện rất không tốt.
“Vâng, em biết, vậy chúng ta đi thôi.” Trên mặt Dương Hiểu Đồng cũng mang theo tươi cười. Mặc dù một đêm không ngủ nhưng trạng thái tinh thần của cô rất tốt, căn bản không hề nhìn ra tối hôm qua không có nghỉ ngơi.
“Chị, người chị khá hơn chút nào chưa? Không bằng ở trong phòng nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Diệc Đồng lắc lắc đầu nói: “Chút vết thương nhỏ đó không có gì đáng ngại, hôm nay là ngày hai người tỷ võ, sao chị có thể không đi chứ. Nếu như Diệc Hy dám đả thương em, chị sẽ tìm hắn tính sổ.”
“Ha ha, tỷ võ có tổn thương là chuyện không thể tránh được.” Dương Hiểu Đồng cũng không phải để ý mấy chuyện đó, cho dù bị thương, tốc độ khôi phục của cô cũng rất nhanh, cô hy vọng có thể so đấu một trận thật tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.