Sau khi mẹ Diệc Tuyết – Diệc Thiên Quang nghe Diệc Tuyết nói một hồi liền tức giận vỗ bàn: “Cái gì? Nha đầu kia lại dám đối xử với con như thế?”
Bởi vì tức giận, khuôn mặt xinh đẹp của Diệc Thiên Quang trở lên vặn vẹo: “Dám khi dễ bảo bối của ta, nhất định phải khiến cô ta hối hận! Không phảichỉ là bạn gái trước kia Nghiêm Tuấn Trạch thích sao, hiện tại NghiêmTuấn Trạch là của con, cô ta có cái gì tốt mà kiêu ngạo?”
Diệc Tuyết thấy mẹ mình nói như thế thì rất hưng phấn, cô ta biết chỉcần trở về nói cho bà. Mẹ cô ả nhất định sẽ giúp ả trút giận, chỉ cần mẹ ra tay, vậy đối phó với Dương Hiểu Đồng không phải rất dễ dàng sao?Hiện tại ả chỉ muốn xé nát mặt của cô ta, để cô ta phải cầu xin mình tha thứ.
Mỗi khi nghĩ tới cô ta lúc nào cũng toát ra khí chất cao quý, ả đố kịtới mức muốn phá hủy hoàn toàn, dựa vào cái gì, Diệc Đồng ở trước mặt ảluôn tỏ vẻ cao quý còn chưa tính, nữ nhân kia dựa vào cái gì mà cũng như vậy?
Tại sao ả không thể có cảm giác đó? Chỉ có bản thân ả mới biết tronglòng mình cũng rất hi vọng ả có thể có khí chất như vậy, chỉ nhẹ nhàngthoáng nhìn lập tức khiến cho người khác không thể dời mắt, nhưng vôluận làm như thế nào ả cũng không làm được, đương nhiên trên mặt ả chotới bây giờ cũng không thể hiện ra chính mình hâm mộ điều đó.
“Mẹ, cô ta luôn dùng mọi biện pháp muốn câu dẫn Nghiêm Tuấn Trạch.Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874604/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.