Chương trước
Chương sau
Thân thể càng lúc càng khô nóng, hiện tại Dương Hiểu Đồng cuối cùng cũnghiểu được chuyện gì đang xảy ra, lập tức ngậm miệng lại, lúc này nóichuyện như vậy chính cô cũng không chịu nổi, hiển nhiên nguyên nhân dokhí thể lúc trước mình hút vào.
Trong lòng mắng: Đây là cái thứ gì, lúc trước nhiều năng lượng như vậygiống như bảo vật, cuối cùng lại có xuân dược? Có lầm hay không? Thứ đólà ai chế tạo vậy, quả thực quá biến thái!
Trương Doãn Kiệt nhìn thấy vẻ mặt mị hoặc của Dương Hiểu Đồng, trong lòng cũng hiểu được, anh nói: “Hiểu Đồng, đừng có gấp, anh nghĩ biện pháp giúp em giải độc.” Đây cũng là một loại độc nha.
Mặc dù Trương Doãn Kiệt có nghe nói qua về xuân dược, nhưng đây cũng lần đầu tiên nhìn thấy, cũng không biết có phương pháp gì để giải độc.
Bây giờ nên làm cái gì đây? Tế bào não Trương Doãn Kiệt rất nhanh vận chuyển.
Nội lực có thể hóa giải hay không? Nghĩ tới nghĩ lui Trương Doãn Kiệtcũng chỉ nghĩ tới biện pháp này, bất kể như thế nào cũng phải thử mộtchút. Vì vậy Trương Doãn Kiệt đặt tay ở sau lưng Dương Hiểu Đồng, nộilực hùng hậu mạnh mẽ tiến vào trong thân thể cô, thử phân giải độc tính.
Nhưng sau một khắc, Trương Doãn Kiệt lại sửng sốt, bởi vì thuốc độc đó lại thông qua nội lực tiến vào trong thân thể của anh!
Dưới tác dụng dược lực, hai mắt Dương Hiểu Đồng càng lúc càng mê mang,thậm chí cô còn không biết bản thân mình rốt cuộc đang làm gì?
Cánh tay tuyết trắng đặt lên vai Trương Doãn Kiệt. Thân hình Trương Doãn Kiệt run lên, không khỏi nhìn về phía Dương Hiểu Đồng. Dương Hiểu Đồngmị nhãn như tơ nhìn anh, bởi vì thân thể quá mức khô nóng, tay phải củacô không ngừng xé rách quần áo của mình, mà tay trái lại không ngừng duđộng trên người Trương Doãn Kiệt.
Dương Hiểu Đồng cảm giác thân thể của mình như một cầu lửa, đột nhiênchạm tới thứ gì đó lạnh lẽo, làm cho cô cảm thấy rất thoải mái, cho nêncả người cũng không ngừng tiến lên, muốn dựa vào đó.
Không tới một lát, cả người Dương Hiểu Đồng đã tựa trên người TrươngDoãn Kiệt. Hô hấp của Trương Doãn Kiệt cũng trở nên dồn dập, trước mặtchính là người mà anh yêu thương sâu sắc. Nếu dưới loại tình huống nàymà anh còn không có phản ứng, vậy anh cũng không phải đàn ông rồi.
Bản thân anh cũng trúng xuân dược, mặc dù không nghiêm trọng như DươngHiểu Đồng nhưng anh cũng có sắp không khống chế được chính mình. Giọngnói khàn khàn lại trầm thấp: “Hiểu Đồng, em xác định sao?”
Lúc này Dương Hiểu Đồng đã hoàn toàn không còn tỉnh táo, căn bản cô cũng không biết mình đang làm gì, chỉ hi vọng có thể nhanh chóng một chútdập tắt đoàn lửa nóng kia, vậy nên cô lập tức gật gật đầu, càng tới gầnTrương Doãn Kiệt.
Lúc tay Trương Doãn Kiệt chạm vào da thịt trắng nõn Dương Hiểu Đồng, đột nhiên tỉnh táo lại. Anh đang làm gì vậy? Lợi dụng lúc người ta gặp khókhăn sao? Bây giờ Hiểu Đồng căn bản không hề tỉnh táo, nếu như ngày maicô ấy tỉnh lại rồi hận mình, vậy chính mình chẳng phải là…
Nghĩ tới đây Trương Doãn Kiệt lập tức dừng động tác trên tay lại, haitay đặt trên lưng Dương Hiểu Đồng, muốn hút tất cả thuốc kia vào trongcơ thể của mình!
Dương Hiểu Đồng phát hiện nhiệt độ cực nóng càng ngày càng thấp, ánh mắt cũng dần dần khôi phục sự tỉnh táo.
Mà ngược lại sắc mặt của Trương Doãn Kiệt càng lúc càng hồng, lúc nàylàn da trắng nõn đã biến thành màu hồng phấn, bởi vì cố gắng chống đỡ để mình duy trì tỉnh táo, trên cổ của anh đã nổi gân xanh, hiển nhiên anhđang chịu đựng thống khổ rất lớn.
Đợi tới lúc nhìn thấy Dương Hiểu Đồng đã khôi phục sự tỉnh táo. TrươngDoãn Kiệt lập tức chạy vào phòng tắm xông nước lạnh tắm, còn tiếp tụcnhư vậy nữa thì anh cũng không biết chính mình có thể khống chế đượckhông nữa.
Dương Hiểu Đồng nhìn thấy Trương Doãn Kiệt bay nhanh vọt vào phòng tắm,trong mắt thoáng qua thần sắc phức tạp, nhưng cảm động nhiều hơn. Tỉnhtáo lại cô đã biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, không ngờ dưới tình huốngnhư thế mà Doãn Kiệt vẫn có thể khống chế chính mình, hiện tại lại cònchuyển tất cả dược lực vào trong cơ thể của anh.
Lập tức, hình tượng Trương Doãn Kiệt ở trong lòng Dương Hiểu Đồng caohơn một tầng. Chỉ có điều rất nhanh sau đó chuyển thành lo lắng, côkhông biết Trương Doãn Kiệt có việc gì không, vừa rồi cô đã trải qua,biết thuốc đó hiệu lực có bao nhiêu khủng bố.
Trong phòng tắm Trương Doãn Kiệt không ngừng dội nước lạnh vào người,mặc dù xao động vẫn rất rõ ràng, nhưng trong lòng anh lại thoải mái hơnkhông ít. May mắn vừa rồi mình không làm ra chuyện có lỗi với Hiểu Đồng, nếu không về sau anh thật sự không biết nên đối mặt như thế nào với cô. Anh hi vọng tương lai có thể ở cùng một chỗ với Hiểu Đồng, chứ khôngphải càng ngày càng xa cách.
Anh rõ ràng biết Hiểu Đồng là một người không chịu thua, sau khi phátsinh chuyện như vậy, cô ấy tuyệt đối sẽ không bởi vì vậy mà ở cùng mộtchỗ với mình, trái lại còn tạo thành khúc mắc.
Ngay lúc Dương Hiểu Đồng đang lo lắng cho Trương Doãn Kiệt, khí thể hồng sắc từ thân thể Dương Hiểu Đồng tràn ra khắp bốn phía, dần dần biếnthành hình dáng một người!
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn hình bóng hư ảnh trước mặt ngưng tụ đãlớn, đó là một thiếu phụ gợi cảm tuổi chừng hơn ba mươi tuổi, không sai. Chính là thiếu phụ gợi cảm, bởi vì mỗi một cử động của cô ta đều phátra vẻ gợi cảm.
Bóng dáng hồng sắc mặc một chiếc váy dài, váy dài lộ ra hơn nửa đôi chân tuyết trắng, mái tóc cuộn sóng tùy ý vén sang bên trái lại có cảm giácxinh đẹp tùy ý, mị nhãn như tơ, loại hấp dẫn đó đoán rằng đàn ông bìnhthường không thể chống cự lại được.
Chỉ có điều rất hiển nhiên, hiện tại trọng điểm không phải ở chỗ này. Dương Hiểu Đồng hỏi: “Ngươi là cái gì, ách, là người?” Dương Hiểu Đồng cũng không biết nên xưng hô với cô ta thế nào. Nếu là người vậy tại sao lại là một hư ảnh chứ?
Nghe thấy câu hỏi của Dương Hiểu Đồng, người phụ nữ kia yên lặng cười,lập tức mị thái tỏa sáng, ngay cả bản thân Dương Hiểu Đồng là nữ nhâncũng nhìn ngẩn người. Hình như cô ấy đối với loại tình huống này đã tậpmãi thành thói quen, cho nên cũng không lộ ra chút biểu tình nào.
“Cô gái, không cần nghi hoặc, ta chính là chủ nhân trước đây củahuyết châu, năng lượng của huyết châu giúp cô tăng lên thực lực không ít chứ, có phải rất muốn cảm tạ ta hay không?” Lúc nữ nhân nói chuyện có chút đắc ý.
Người bình thường nhìn thấy cô ta có lẽ sẽ kinh ngạc một chút, nhưngngay cả Thiên Hàng Bảo Điển, Dương Hiểu Đồng cũng kiến thức qua nên saukhi nghe cô ta nói cũng đạm nhiên tiếp thu. Bây giờ đối với với cô mànói tất cả đều có thể, cho nên phát sinh chuyện gì cũng không kỳ quái.
“Cảm tạ ngươi? Nếu như không có phát sinh chuyện cuối cùng, ta sẽ rất cảm tạ ngươi.” Nghĩ đến chuyện cuối cùng đã xảy ra, Dương Hiểu Đồng có loại xúc độngkhông biết nói gì tới cực điểm, giống như bị người khác đùa bỡn.
Mà nữ nhân kia khi nghe được lời của cô càng khoa trương hơn lập tức cười cười, thậm chí còn cười to lên: “Ha ha ha, đã lâu chưa gặp được chuyện buồn cười như vậy, vừa rồi là ta giúp người đạt thành đấy, ngươi lại còn bày sắc mặt cho ta nhìn?”
Dương Hiểu Đồng căm tức nhìn nữ nhân kia: “Đó mà gọi là giúp người đạt thành, ngươi đây là loạn phối uyên ương thì có.”
Sắc mặt nữ nhân đột nhiên nghiêm túc thêm mấy phần: “Cô gái, cô đãcó thể lấy được huyết châu coi như chúng ta hữu duyên. Huyết châu nàychỉ có nữ giới mới có thể tiếp thu năng lượng của nó. Ta rất thích mấycâu ngươi vừa nói, nữ nhân chúng ta tuyệt đối không thể kém hơn so vớiđàn ông, cho nên ngươi cần nỗ lực để trạm tới đỉnh thế giới, như vậy sẽkhông có người nào dám bắt nạt ngươi. Ta hiện tại chỉ là một đạo tànniệm trên huyết châu mà thôi, về phần chuyện về ta, ngươi không cần biết nhiều. Nói cho ngươi biết một việc, tên nam nhân vừa rồi may mà khôngđộng đến ngươi, nếu không hiện tại hắn đã là người chết.”
Nghe nói như vậy, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn nữ nhân: “Vì sao?”
Nữ nhân tỏ vẻ không sao cả mở tay ra nói: “Rất đơn giản, ta ghétnhất đàn ông chỉ dùng nửa người dưới, đối với loại đàn ông này ta cũngkhông để cho bọn họ dễ chịu. Dưới tình huống này, hắn lại có thể khốngchế bản thân, ta cũng rất bội phục. Cô gái, vận khí không tệ nha! Namnhân kia quả thực không tồi. Nhãn lực của ta rất chuẩn, nhất là vừa rồita thấy được suy nghĩ trong lòng hắn, hắn đối với ngươi tuyệt đối làthật tình. Ta đã thấy vô số đàn ông nhưng kiểu đàn ông này lại cực kì ít cho nên cô phải quý trọng a!”
Dương Hiểu Đồng phát hiện lúc nữ nhân kia nói lời đó, trong mắt cô tahiện lên vẻ thương cảm rồi lặng yên biến mất, rất rõ ràng cô ta là người có chuyện xưa.
“Ách… Tôi và anh ấy cũng không phải như ngươi nghĩ.” Dương Hiểu Đồng giải thích, cô vừa mới chia tay Nghiêm Tuấn Trạch, đối phương lại nhấc lên quan hệ giữa cô và Trương Doãn Kiệt.
Nữ nhân không thèm để ý lời Dương Hiểu Đồng chút nào, tùy tiện nói: “Ta cũng không ngốc. Chẳng lẽ ta nhìn còn không hiểu sao, nam nhân đó mớilà chân mệnh thiên tử của ngươi, tin ta sẽ không sai đâu, đàn ông tốtrất khó tìm nha, ha ha, cố lên, ta phải đi rồi.”
“Chờ một chút.” Dương Hiểu Đồng lên tiếng gọi.
“Còn có chuyện gì?”
“Dược lực với anh ấy không quan hệ sao?” Cô lo lắng Trương Doãn Kiệt có thể xảy ra chuyện gì hay không?
Nữ nhân lại cười “Không sao, trước đó chỉ là khảo nghiệm hắn thôi, chờ hắn tắm nước lạnh xong sẽ không có chuyện gì.” Nói xong nữ nhân đó lại lần nữa hóa thành sương mù màu trắng, một cơn gió thổi qua lập tức tiêu tan trong không khí…
Dương Hiểu Đồng thở phào nhẹ nhõm, không có việc gì là được rồi. Cô cũng không hy vọng bởi vì mình mà khiến Trương Doãn Kiệt bị thương tổn.
Đợi lúc Trương Doãn Kiệt từ trong phòng tắm đi ra đã là nửa giờ sau,nhìn thấy Dương Hiểu Đồng ngồi trên giường, trong mắt có chút xấu hổ,rất ngượng ngùng.
Khuôn mặt Dương Hiểu Đồng cũng đỏ lên, màn này thật sự quá rung động. “Anh vẫn khỏe chứ?”
“Ừ, đã không có việc gì.” Tiếng nói trầm thấp truyền vào trong tai Dương Hiểu Đồng.
“Nha.” Dương Hiểu Đồng gật đầu, nhất thời lại không biết nênnói cái gì cho phải. Lúc này lại phát hiện vết thương phía sau lưngTrương Doãn Kiệt đang không ngừng chảy máu, kinh hô: “Lưng của anh! Vừa rồi còn dội nhiều nước như vậy, mau ngồi xuống, em giúp anh băng bó lại.”
Nếu không phải thấy quần áo của anh bị nhuộm đỏ, cô quả thật không pháthiện điểm này, vết đao vừa rồi sâu thấy cả xương, hiện tại khẳng địnhtrở lên nghiêm trọng hơn.
Trên mặt Trương Doãn Kiệt vẫn như trước hiện lên nụ cười, lại không cóbộ dáng lo lắng chút nào, dường như tuyệt không để ý, nhưng cũng ngoanngoãn ngồi xuống để Dương Hiểu Đồng giúp anh băng bó. Nói thật vừa rồichìm đắm trong dược lực thật sự không cảm giác được đau đớn, hiện tạikhi băng bó trái lại cảm thụ rất rõ ràng cảm giác đau đớn.
Dương Hiểu Đồng phát hiện thời điểm bôi thuốc, thân thể Trương Doãn Kiệt run lên một chút, biết nhất định làm anh đau, lập tức băng bó cũng cẩnthận hơn.
Sau khi băng bó xong, Dương Hiểu Đồng nhân tiện nói: “Anh sớm nghỉ ngơi một chút đi, em đi về trước.” Còn tiếp tục như vậy, cô cũng không biết nên đối mặt thế nào với anh, lần đầu tiên gặp phải tình cảnh lúng túng như vậy.
“Anh đưa em về.”
“Không cần, anh đang bị thương nên nghỉ ngơi nhiều.” Nói xong, Dương Hiểu Đồng lập tức rời khỏi, trên mặt cũng nóng lợi hại.
Trương Doãn Kiệt nhìn bóng lưng Dương Hiểu Đồng rời khỏi, cười, cười rất vui vẻ, nụ cười hồn nhiên giống như đứa trẻ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.