Edit: Vô Tâm
Beta: Sally
Thấy bà Dương hiện lên ánh mắt cầu khẩn, Dương Hiểu Đồng cũng có chút bất đắc dĩ. Không cho cậu, mợ mặt mũi cô cũng không sao cả, dù sao loại thân thích này cô cũng không muốn có nhưng mẹ cô thì cũng không thể không nể mặt.
“Bằng không như vậy đi, cháu có thể cho Tiểu Nhã một cơ hội vào công ty làm việc, nhưng có thể làm bao lâu cháu không thể bảo đảm. Chỉ cần em ấy có thể làm tốt công việc của em ấy, như vậy cháu rất cao hứng, nếu như em ấy làm không tốt, cháu sẽ không bởi vì em ấy là em họ của cháu mà cho phép em ấy tiếp tục làm việc.”
Trong lúc nhất thời, khi Dương Hiểu Đồng nói chuyện đã mang theo một loại khí chất của người lãnh đạo, khiến vài người đang ngồi đều nghe theo lời của cô mà không có chút ý tứ phản bác nào. Thật giống như học sinh gặp được hiệu trưởng, bộ dáng nơm nớp lo sợ, chỉ có điều mấy người cũng không có chú ý tới.
Sau khi kịp phản ứng, mợ vội vàng cười nói: “Vậy cảm ơn Hiểu Đồng, nói như thế nào cũng là người một nhà, Tiểu Nhã sẽ cố gắng, đúng không, Tiểu Nhã.” Mợ đưa cho Tiểu Nhã một ánh mắt.
Tiểu Nhã lập tức ngầm hiểu gật đầu nói: “Chị họ Hiểu Đồng, em nhất định sẽ nỗ lực.” Bộ dáng kia thoạt nhìn rất thành khẩn.
Chỉ có điều, chỉ có như vậy mà có thể làm Dương Hiểu Đồng tin lời của cô ta thì có phần quá coi thường cô rồi. Giang sơn dễ đổi, bản tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874587/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.