(Sally: Nhà edit có sự nhầm lẫn ‘nhẹ’ những chương trước anh hai Nghiêm TuấnTrạch là Nghiêm Tuấn Minh, nhưng bây giờ đổi sang thành Tuấn Minh nhaMn, ta không biết có nhớ nhầm tên với anh trai lớn của NTT hay không,nhưng tạm thời là vậy, có gì thay đổi ta sẽ sửa sau)
Một chiếc áo liền váy họa tiết hoa đơn giản, mặc ở trên người cô lại cómột ý vị khác. Thoạt nhìn trẻ trung lại tràn ngập sức sống. Váy dài quađầu gối, váy bó sát người hiện ra vóc dáng tinh xảo đặc sắc kia của cô,làn da trong suốt mềm mại, có thể nói so với trẻ con còn hoàn hảo hơn.
Từ xưa đến nay đều lấy khuôn mặt tiêu chuẩn như vậy để bình phẩm mỹnhân, lúc này hai má đỏ ửng nhàn nhạt, mặt mộc so với hóa trang hiệu quả còn tốt hơn.
Lớn lên là một báu vật, mi cong vút, bên dưới lông mi là một đôi mắt tolinh động cơ hồ nhìn không thấy tròng mắt trắng, lông mày sắc sảo, diệnmạo thoạt nhìn càng thêm câu hồn, bên dưới sống mũi thanh tú là đôi môianh đào khêu gợi.
Trên cổ đeo một sợi dây chuyền kim cương sáng lấp lánh, bên cạnh kia làxương quai xanh tinh xảo khiến cho nó có một cảm giác mỹ lệ, chỉ có thểcảm khái một câu ‘thật là một nữ nhân phong hoa tuyệt đại’.
Nghe anh nói, Dương Hiểu Đồng cười thiên chân, nhìn ra có chút ngượng ngùng đồng thời lại không nhăn nhó: “Anh quá khen! Trái lại Nghiêm tiên sinh có khí chất phong độ của người trí thức vừa nhìn liền để người ta cảm thấy bội phục a.”
“Đâu đâu.” Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874568/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.