Dương Hiểu Đồng cũng cùng bọn họ uống tới tận hứng, mỗi khi có người mời rượu cô, cô cũng sảng khoái uống một hơi cạn sạch, khiến cho mọi người đốivới cô càng chịu phục mấy phần.
Cô biết những người này đều là con người rắn rỏi, bộ dáng nhăn nhăn nhónhó kia là bọn hắn không thích nhất, mà thích nhất chính là sảng khoái,uống rượu đối với cô bây giờ mà nói cũng không tính cái gì, mặc dù côrất ít uống rượu, thế nhưng người tu chân uống rượu là có thể đem cồnbức ra, cô chỉ cần mấy lần đi vệ sinh là được.
Cuối cùng đương nhiên là Dương Hiểu Đồng bình yên vô sự, mà những ngườikhác tất cả đều say ngã, bọn họ chỉ biết là lão đại bọn họ ngàn chénkhông say. Nhiều người như vậy thay phiên mời rượu, sắc mặt cô ngay cảbiến cũng không biến.
Tiếp được tới phong lưu khoái hoạt liền cùng cô không quan hệ. Thời điểm về nhà cũng không tính là muộn, lần này cô cũng không có đi biệt thựHoa Hải, mà là đi chỗ cha mẹ Dương.
Cha mẹ Dương nhìn thấy Dương Hiểu Đồng đương nhiên rất cao hứng: “Hiểu Đồng a, lúc rảnh rỗi phải thường thường trở về nha!” Mẹ Dương nhìn Dương Hiểu Đồng đau lòng nói.
Bà biết Dương Hiểu Đồng một cô gái nhỏ lại chống đỡ một công ty lớn nhưvậy, hơn nữa làm ăn phát đạt không có dễ, đồng thời bà cũng vì con gáicủa bà mà kiêu ngạo, con gái của bà là tuyệt nhất trên thế giới!
Hiện tại ra cửa, đi trên đường cái, luôn luôn nghe mọi người bàn về sảnphẩm của Ám Kim Mai Côi, thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874566/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.