Ngay lúc Dương Hiểu Đồng từ Ám Kim Mai Côi đi ra, sắctrời đã tối hẳn xuống, nhưng cô lại phát hiện Nghiêm Tuấn Trạch đangđứng ở cửa, mặt mang tươi cười chờ cô.
“Sao anh lại tới đây?” Trên mặt Dương Hiểu Đồng không khỏi hiện nên vẻ tươi cười, bận rộn một ngày, tuy nói không mệt, thế nhưng vẫn sẽ có chút mệt mỏi, chỉ là khi nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch tâm tình lậptức trở lên tốt hơn.
Nghiêm Tuấn Trạch mở ra cửa xe nói: “Thấy em trễ như thế mới ra, anh liền biết em còn chưa ăn cơm chiều, đi thôi, cùng đi.”
Dương Hiểu Đồng thè lưỡi, cô hôm nay thật sự không có ăn cơm, bởi vìnguyên nhân tu luyện, vài bữa cơm không ăn cô cũng sẽ không có cảm giácđói bụng, cho nên một hồi bận rộn đến giờ liền không nhớ tới chuyện ăncơm.
Chu đáo dùng tay giữ mui xe, để tránh cho Dương Hiểu Đồng đụng vào, chờsau khi Dương Hiểu Đồng ngồi vào rồi, lúc này mới trở lại vị trí củamình, nhưng còn chưa chờ Dương Hiểu Đồng kịp phản ứng, một bó hoa hồnglớn lại xuất hiện ở trước mặt Dương Hiểu Đồng.
Nhìn bó hoa hồng kiều diễm trước mặt kia, lại nhìn vẻ mặt Nghiêm TuấnTrạch tươi cười xán lạn tỏa sáng, Dương Hiểu Đồng chỉ cảm thấy tronglòng ấm áp không ít: “Cảm ơn, đây là bó hoa hồng đầu tiên em nhận được đấy.“
Từng có lúc, cô cũng hi vọng tự mình có thể từ trong tay người yêu đượctặng hoa hồng, chỉ là lại chưa từng có, Trình Thiên Lỗi cho tới bây giờcũng không có tặng hoa cho cô.
Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874552/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.