Edit: Vô Tâm
Beta: Sally
“Ha ha, đứa ngốc.” Nghe thấy Dương Hiểu Đồng trả lời, Trương Doãn Kiệt cũng rất cao hứng, ít nhất là cô ấy vẫn nhớ tới mình, tay vuốt tóc Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn ngập sủng nịch “Thay đổi kiểu tóc, thoạt nhìn có khác một ít nha!”
“Thay đổi thế nào?” Tối hôm qua cô mới đổi kiểu tóc, Trương Doãn Kiệt là người nam sinh đầu tiên nhìn thấy kiểu tóc này, “Thế nào, thoạt nhìn cũng không tệ lắm đi?” Cô nhìn vào kính cửa rồi lại nhìn anh hỏi.
“Thành thục (trưởng thành) hơn, cũng hấp dẫn hơn một ít, nhưng mà vẫn là Hiểu Đồng của anh, ha ha…” Ánh nắng chiếu vào trên người Trương Doãn Kiệt, khoảnh khắc anh vuốt tóc cô trong nháy mắt dường như trở thành vĩnh hằng…
“Em đương nhiên vẫn là em thôi! Không có gì thay đổi!” Dương Hiểu Đồng mở cửa phòng rồi nói “Anh vào ngồi đi” hai người đứng ở cửa nói chuyện thật sự có chút kỳ quái.
Dương Hiểu Đồng rót hai ly trà đặt trên bàn, sau đó ngồi ở trên sô pha, nhìn Trương Doãn Kiệt tràn đầy ôn nhu hỏi: “Gần đây anh rất bận sao? Em không thể nào nhìn thấy anh!” Doãn Lăng Hạo bình thường còn gọi điện thoại cho cô, Nghiêm Tuấn Trạch cũng hay nhìn thấy, thế nhưng duy chỉ có Trương Doãn Kiệt là không thấy.
Trừ lần trước, ở chỗ của mẹ ăn cơm ra và hôm nay, mấy ngày nay căn bản là không nhìn thấy anh ấy!
“Ừ, trong nhà có một số việc, chị của anh vừa từ nước ngoài trở về, cho nên đoạn thời gian trước anh phải trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874526/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.