Chương trước
Chương sau
Những màn biểu diễn sauliền yếu đi rất nhiều, Tiêu Văn Nghi cùng Tiểu Mẫn bàn tốt mọi việc sauđó cười ly khai, nhìn bộ dáng Tiểu Mẫn hài lòng, Dương Hiểu Đồng cũngrất vui vẻ.
Nhược Nhược lên đài biểu diễn, mặc dù chưa nói tới đặc biệt xuất chúng,lại cũng không kém, chỉ là cô hiện tại bởi vì sự tình Hiểu Đồng và TiểuMẫn cao hứng phi thường, cho nên đối với thành tích thi đấu cũng khôngđể tâm quá nhiều.
Dương Hiểu Đồng nhìn Nhược Nhược biểu diễn, Tiểu Mẫn nhẹ giọng nói “Hiểu Đồng, cám ơn ngươi.” Này một câu cảm ơn bao hàm quá nhiều cảm tạ cùng cảm động, thanh âmcùng thanh âm bình thường của Tiểu Mẫn có khác biệt rất lớn.
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc quay đầu, nhìn Tiểu Mẫn bên cạnh, không ngờ Tiểu Mẫn cô ấy…”Tiểu Mẫn, hai chúng ta là quan hệ như thế nào, còn dùng cám ơn để nói sao?Sau này ngươi phát đạt đề bạt ta một chút là được, ha ha!” Cười nói, bạn bè hạnh phúc cũng là hạnh phúc của cô a!
Tiểu Mẫn ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Dương Hiểu Đồng, như mực tròng mắtkia tràn đầy chân tình, ẩn ẩn lại có thể nhìn thấy hơi nước tràn ra “Hiểu Đồng, thực sự cám ơn cậu. Ta kiếp này mộng tưởng chính là hy vọng cóthể tiến vào đội quốc gia, bất quá cách quá xa xôi, trong lòng ta cũngbiết kia căn bản là không có khả năng, nhưng bởi vì ngươi, giấc mộng của ta thành thực hiện, cảm ơn.”
Tiểu Mẫn cúi đầu, mà Dương Hiểu Đồng lại nhìn thấy khóe mắt nàng lướtqua nước mắt, trong nháy mắt, nàng cảm giác mình làm bạn thật làm rấtkhông xứng chức, bởi vì trước đây cô vẫn không biết Tiểu Mẫn có ước mơnhư vậy.
Mặc dù âm nhạc đang vang lên rung trời, thế nhưng thế giới hai người lại yên tĩnh như thế, Tiểu Mẫn vẫn tùy tiện lại lộ ra một mặt cho tâm linhcô xúc động lớn như vậy “Tiểu Mẫn…” Đi qua ôm Tiểu Mẫn, đúng vậy, cô xem nhẹ Tiểu Mẫn cũng có một mặt yếu đuối như vậy “Chúng ta là chị em tốt a! Giấc mộng của cậu chính là giấc mộng của tớ.” Lời nói này, Dương Hiểu Đồng nói vô cùng nghiêm túc.
Người khi còn sống, lại có thể có được mấy người bạn tốt? Đã có thể cóbạn bè thật tình tương đãi, như vậy tự nhiên phải hảo hảo quý trọng! Ởcăng tin, cô ấy không có vứt bỏ cô, lại không quan tâm ánh mắt mọingười, chắn trước mặt cô, này, bản thân cô cũng nhớ…

Nhược Nhược sau khi biểu diễn chấm dứt, ba người liền ngồi ở hậu trường, chờ đợi tới khi đoàn thể thi đấu kết thúc, bất quá hiển nhiên đã khôngcó mong đợi lớn như vậy. Đáng giá nhắc tới chính là, từ lúc Dương HiểuĐồng danh tiếng nổi lên, Lâm Tử Di liền tuyên bố bỏ quyền, vốn cô tatính toán cuộc thi này áp Dương Hiểu Đồng xuống một bậc, thế nhưng bâygiờ là không thể nào, thẳng thắn liền trực tiếp bỏ quyền, nói là trongnhà có việc.
Cá nhân thi đấu thành tích là: Đứng nhất Dương Hiểu Đồng, thứ hai Vương Nhược Tịch, thứ ba Lý Hi Mẫn.
Tiểu Mẫn tâm tình rất tốt, bởi vì cô không những được tiến vào đội quốcgia, đồng thời cô có thể đánh bại Từ Mẫn! Dương Hiểu Đồng rất cao hứng,bởi vì ba vạn tiền thưởng tới tay (Sally: chị ấy xin ra là người yêutiền hay sao a?),Nhược Nhược cũng rất cao hứng, bởi vì Dương Hiểu Đồngvà tiểu Mẫn đáp ứng mời cô một bữa cơm no đủ!
Cứ như vậy, ba người hoan hoan hỉ hỉ, mà Vương Nhược Tịch bên cạnh trong mắt thoáng qua một tia lo lắng, gương mặt vặn vẹo, cô một xã trưởng xãđoàn phố vũ vậy mà thua, là công chúa được người nhà phủng trong lòngbàn tay, tại sao có thể chịu được? Cô chạy đến mấy giám khảo kia náoloạn một trận, đương nhiên, là giữa lúc nghỉ ngơi.
Lần này tổ chức trận thi đấu lớn, chính là vì Vương Nhược Tịch muốn thểhiện vũ đạo của mình giỏi, có thể được Tiêu Văn Nghi chọn, như vậy cô đã có thể càng được chút ý, cho nên trận thi đấu vũ đạo lần này chính làvì Vương Nhược Tịch mà tổ chức! Điều động nội bộ cô cũng người đứng đầu, nhưng mà lại không ngờ giữa đường xuất hiện Dương Hiểu Đồng một hắc mãnày, đem tất cả tính toán toàn bộ làm rối loạn!
Còn có Lý Hi Mẫn được tiến đội quốc gia, đây không phải là bạch bạch vìngười khác làm giá y sao? Cho nên, Vương đại tiểu thư của chúng ta lúcnày đã tức giận đến không kiềm được, khuôn mặt diễm lệ lúc này đã trànđầy lửa giận, cô chưa từng bị quá loại ủy khuất này! Lập tức nhìn bangười này càng khó chịu!
Vương Nhược Tịch ở Vương gia tuyệt đối là tâm can bảo bối, cho nên dướisự tức giận của cô, ba ba của cô không thể làm hài lòng con gái, liềnnói sẽ dẹp bỏ đoàn đội thi đấu, bởi vì lúc này Vương Nhược Tịch đã hậnthấu trận thi đấu này, căn bản là không muốn lại ở chỗ này, cô cảm thấymất hết thể diện!
Đối với cách làm lật lọng của Vương gia, trường học cũng rất phản cảm,thế nhưng bất đắc dĩ lần này chi phí toàn bộ đều là do Vương gia ra, cho nên bọn họ cũng liền không có cách nào cự tuyệt, đáp ứng yêu cầu củabọn họ, bất quá phương diện thi đấu cá nhân, chi phí Vương gia vẫn tàitrợ.
Cứ như vậy, trận thi đấu cứ như vậy kết thúc, sau khi lễ trao giải điểnchấm dứt, Dương Hiểu Đồng lấy được ba vạn, theo Nhược Nhược và Tiểu Mẫncùng đi ăn chơi một trận.
Cũng không biết là ai truyền ra, nói là lần này đoàn thể thi đấu bị hủyđi nguyên nhân bởi vì Vương Nhược Tịch, người ủng hộ Vương Nhược Tịch tự nhiên là không tin, thế nhưng cũng có rất nhiều người tin, cho nêntrong khoảng thời gian ngắn, tin đồn về Vương Nhược Tịch bay đầy trời,đối với thanh danh của cô ta là một ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng mà, về sau thậm chí có người còn lấy ra đoạn ghi âm Vương NhượcTịch đùa giỡn, lúc này mọi người đều tin, người ủng hộ Vương Nhược Tịchcũng rất thất vọng, Vương Nhược Tịch ở trường học địa vị có thể nói làxuống dốc không phanh, mà tương phản, người ủng hộ Dương Hiểu Đồng cànglúc càng lớn, giống như mặt trời ban trưa.
Dương Hiểu Đồng cùng Tiểu Mẫn bọn họ ăn cơm xong, lúc trở về, đột nhiêncảm thấy phía sau có người theo cô! Trải qua tu luyện, cảm quan của cônhạy cảm hơn rất nhiều, cho nên trước tiên cô đã cảm nhận được, quay đầu vừa nhìn, người nọ cấp tốc núp vào, nhưng mà lại là chạy không khỏi mắt Dương Hiểu Đồng.
Xem ra, là có phiền phức tìm tới thân a! Không phải tìm Nhược Nhược hoặc là Tiểu Mẫn, như vậy nhất định là tìm chính mình, gần đây cô có đắc tội người sao, đơn giản chính là Lâm Tử Di, mặc dù Vương Nhược Tịch cũng có chút hiềm nghi, nhưng động tác của cô ta hẳn không có nhanh như vậy mới đúng.
Cười đối Nhược Nhược và tiểu Mẫn nói “Các ngươi đi về trước đi, ta còn có một chút chuyện, sẽ trở lại sau.” Cô không thể đem hai người bọn họ dính dáng vào, trong khoảng thời gian này trình độ vật lộn của cô mạnh lên rất nhiều, cho nên đối phó mấyngười không phải luyện công phu vẫn không có vấn đề.
“Hiểu Đồng, đã trễ thế này, cậu còn có chuyện gì a?” Tiểu Mẫnkinh ngạc nói, bình thường người ít đi ra ngoài nhất chính là Hiểu Đồng, thế nào trễ như thế còn muốn đi nơi nào khác?
Dương Hiểu Đồng cười khoát khoát tay, “Ô kìa, mi không nên hỏi nhiều như vậy a, ngoan ngoãn trở về trước đi!”
Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn Dương Hiểu Đồng lộ ra một nụ cười bỉ ổi “Nga…” Lúc này mới đi về trước, mà Dương Hiểu Đồng thì lại đi lên một conđường khác, cô cũng muốn hảo hảo xem bọn hắn là muốn làm gì?
Lâm Tử Di, mới như vậy đã không thể chờ đợi được sao? Ngươi đã vội vãnhư vậy, vậy ta liền phụng bồi đến cùng a! Nhìn nhìn rốt cuộc là ngươichết hay là ta sống? (Tác giả: Dù sao Lâm Tử Di đều là chết…)
Hôm nay cô ta bỏ quyền không ở đây, đại khái chính là vì chuẩn bị chuyện này đi, nghĩ tới đây, khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên một độ congquỷ dị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.